Nghỉ hè không muốn về quê xa, muốn kiếm khoản tiền đóng học phí, nhà trọ, đang chờ xin việc, hoặc bị “đề trô” (rớt lớp, thi lại)... là lý do khiến nhiều sinh viên chọn việc thợ hồ trong những ngày nắng nóng tại các công trình đang “khát” thợ xây dựng.
Lầm lũi nắng mưa
“Sinh viên làm thợ hồ cũng chuyên nghiệp như ai”. |
Mấy ngày nay, thời tiết thất thường, cứ khoảng 4-5 giờ chiều là Đà Nẵng đổ mưa. Đi dọc tuyến đường Nguyễn Tất Thành rẽ vào KDC Hòa Minh, nhiều căn nhà đang thi công dang dở, trên giàn giáo cao ngất ngưởng, thợ hồ Lê Văn Tân (SV ĐH Bách khoa) đang tất bật tháo dỡ mấy tấm tôn còn sót lại của căn nhà cũ. Mặc cho trời đổ mưa, sấm chớp giật liên hồi, Tân vẫn phải hoàn tất nốt phần việc trước khi xuống tránh mưa. Tân nói: “Chấp nhận làm nghề này, muốn được gọi đi làm thường xuyên phải tuân thủ mấy điều kiện như: không cãi lại chủ thầu, sai gì làm nấy và nhất là không được nhác việc...”.
Thành phố Đà Nẵng đang mùa xây dựng với tốc độ cao, hàng trăm công trình xây dựng mọc lên, trong đám công nhân xây dựng mặc áo xanh, rất nhiều khuôn mặt SV trẻ măng, khoác trên mình chiếc áo trắng lấm bụi bẩn đang lầm lũi mưu sinh bằng công việc của anh phụ hồ không chuyên.
Nỗi niềm thợ hồ áo trắng
Nhiều công việc phụ hồ tưởng chừng như quá sức với một SV. |
Nói về công việc của mình, Cảnh tâm sự: “Các bạn em, ai cũng muốn kiếm việc làm thêm nhẹ nhàng như đi dạy kèm, phục vụ nhà hàng, quán nhậu, chứ ít người làm phụ hồ như em. Công việc này nặng nhọc, không phải SV nào cũng đủ sức khỏe để làm, nhưng vì hoàn cảnh, em phải chấp nhận thôi. Có hôm việc nhiều, ráng sức quá mà ngay hôm sau bị cảm không đi làm được, chủ thầu chửi mắng, mệt thì mệt cũng phải đi vì sợ chủ thầu cho nghỉ việc luôn…”.
Hôm chúng tôi đi thực tế để viết bài tại một công trình nhà dân ở phường Hòa An, quận Cẩm Lệ, bất ngờ gặp một thanh niên mặc áo trắng (sau này mới biết là SV ĐH Bách khoa) tay lăm lăm con dao nhọn đứng cãi nhau với một chủ thầu. Lời qua tiếng lại, người thanh niên kia đòi phải trả tiền công một tuần phụ hồ của mình. Anh chủ thầu thách thức: “Còn lâu tao mới trả tiền. Đang làm chỗ tao, tại sao mày nghỉ để đi làm cho người khác”.
Cũng như những thợ hồ không có hợp đồng, những SV làm nghề này không có một ràng buộc nào cả từ phía chủ thuê. Gọi là đội quân “chỉ đâu đánh đấy” cho nên cứ hết công trình này vài ngày, chủ thầu gọi đi chỗ khác. Cơm tự ăn, chỗ ở tự lo, làm ngày nào tính tiền công ngày đó. Ốm đau, tai nạn vô tình xảy ra, chủ thầu không quan tâm. Vì vậy, giới SV phụ hồ nói với nhau: “Nghề gì mà tệ, chủ thầu không quan tâm, chủ nhà cũng không thèm để ý”.
Bài và ảnh: X.Duyên