Một trọng tài cười khi được hỏi về công tác điều hành những trận đấu cuối mùa: “Nhẹ nhàng thôi khi mọi việc đều đã “đâu vào đấy”. Việc Thanh Hóa trụ hạng cũng đương nhiên khi trưởng đoàn mới của bóng đá Thanh Hóa “chơi được” nên họ được “cứu” là đương nhiên”. Chỉ một câu nói của một thành phần trong cuộc, đủ cho thấy, V-League vẫn đậm chất bóng bàn hơn là bóng đá.
Trước khi bước vào mỗi trận đấu, những cầu thủ nghĩ gì? |
Việc thủ môn Đức Hùng bị Khánh Hòa xử lý nội bộ hay bộ tứ Sông Lam Nghệ An bị “vạch mặt, chỉ tên” chưa đủ để khẳng định, đó là những “sai lầm cá nhân” như cách lý giải của những người có trách nhiệm ở hai đội bóng này. Rồi trước trận đấu trên sân Quy Nhơn, dù được cảnh báo nhưng cuối cùng, kịch bản cũng không khác những gì dư luận đã tiên đoán. Phải công nhận, Thép - Cảng đã “cao tay” hơn Ban tổ chức khi đã dám “cất” những thành viên có tầm ảnh hưởng nhất ở nhà để chấp nhận “gãy” đúng vào những phút cuối, đủ để giúp chủ nhà Bình Định thấy được “ánh sáng le lói cuối đường hầm”.
Trước đó, Thép - Cảng cũng đã tái hiện kịch bản “đi - về” với Nam Định. Chỉ năm ngoái thôi, trên sân Quân khu 7, Nam Định từng 2 lần dẫn trước song chùng lại đúng lúc để Thép - Cảng bắt kịp và vượt lên giành chiến thắng chung cuộc 3-2. Ông Hảo bị đồng sự phê phán dữ dội nhưng là người trong cuộc, chẳng ai mà không hiểu chuyện trả - vay khi Nam Định từng vượt qua Thép - Cảng đến 4-1 ở lượt đi. Năm nay, tỷ số lại là 2-0 và 0-2 cho mỗi bên. Rồi còn việc Thể Công “xụi” trước những “đồng hương” Hà Nội…
Hẳn ông Giám đốc Điều hành Hồ Văn Chiêm của Sông Lam cảm nhận rõ hơn ai hết nỗi khổ khó nói thành lời, dù ai cũng biết.
Từng được đánh giá cao nhưng tại các giải V-League gần đây, Thép-Cảng (áo trắng) đã chịu nhiều điều tiếng về các trận “bóng bàn”. |
Quả là không dễ để chống tiêu cực khi lãnh đạo các đội bóng vẫn cứ mang nặng chủ nghĩa thành tích trong đầu. Và mọi thứ cứ được đùn đẩy cho VFF lẫn Ban tổ chức giải. Để rồi, với cách làm bóng đá như thế, V-League mãi mãi là một thứ “bóng bàn” không hơn không kém một khi chẳng ai dám xử đến nơi, đến chốn những cầu thủ tiêu cực. Thậm chí, vì thành tích, những khoản tiền lương, tiền thưởng đến hàng chục triệu đồng… được trao cho các cầu thủ, chẳng khác như món quà bánh để dỗ dành trẻ nhỏ của những ông bố, bà mẹ chỉ biết nuông chiều mà quên đi sự giáo huấn cần thiết của mình với con cái.
BẢO AN