Y tế - Sức khỏe

Tinh trùng "chợ đen"

07:32, 03/08/2015 (GMT+7)

Số cặp vợ chồng hiếm muộn ngày càng tăng, tình trạng vô sinh nam ngày càng phổ biến, “thị trường” tinh trùng theo đó bùng nổ.

Đối tượng L. ngã giá 4 triệu đồng cho cả hai cách thức “cho” tinh trùng trực tiếp hoặc gián tiếp, đến khi nào đậu thai thì thôi.
Đối tượng L. ngã giá 4 triệu đồng cho cả hai cách thức “cho” tinh trùng trực tiếp hoặc gián tiếp, đến khi nào đậu thai thì thôi.

Theo quy định của pháp luật Việt Nam, việc xin - cho tinh trùng chỉ được thực hiện tại những cơ sở khám chữa bệnh được Bộ Y tế công nhận đủ điều kiện thụ tinh trong ống nghiệm. Tuy nhiên, không ít người vẫn chọn mua tinh trùng “chợ đen”, và không ít kẻ lợi dụng sự mong ngóng con của nhiều gia đình để kiếm tiền và thỏa mãn dục tính.

Kỳ 1: Tôi đi mua... tinh trùng

Trong vai người vợ có chồng vô sinh, chúng tôi đã nhận được vô số “sự đồng cảm” của những người đàn ông sẵn sàng cho tinh trùng với điều kiện “cho” trực tiếp; đổi lại, họ sẽ lấy tiền hoặc lấy... tình.

Đến khi nào đậu thai thì thôi!

Nghe chúng tôi than thở chuyện hiếm muộn, cần mua tinh trùng để có con, Trần K.L. hẹn gặp ở quán
cà-phê để “bàn bạc cụ thể”.

Đúng giờ, L. có mặt tại điểm hẹn với vẻ ngoài khá bảnh bao, cao khoảng 1,7m, tóc húi cua. L. nhỏ nhẹ giới thiệu năm nay 29 tuổi, người gốc Quảng Nam, đã có gia đình và đang làm công việc tại Đà Nẵng.

Mở đầu màn giao dịch, L. ngã giá 4 triệu đồng cho cả hai cách thức “cho” trực tiếp hoặc gián tiếp. So với giá cả mà chúng tôi tham khảo trước đó từ những đối tượng khác, giá của L. đưa ra rẻ đến bất ngờ. Theo lời anh này thì: “Đây là lần đầu tiên của anh, hoàn cảnh của em đáng thương nên muốn giúp”. Khi được hỏi lỡ lần đầu không được thì sao, L. trả lời tỉnh bơ: “Thì lần 2, lần 3, đến khi nào em đậu thai thì thôi” (!?).

Với vẻ mặt đầy tự hào, L. yêu cầu tôi cùng đến bệnh viện khám sức khỏe để bảo đảm cho cả hai và sẵn sàng xét nghiệm tinh dịch đồ. L. còn liên tiếp ngỏ lời xin số điện thoại của tôi để tiện liên lạc về sau.

Kết thúc màn giao dịch, L. vội vàng leo lên xe lao đi. Những ngày sau đó, L. liên tiếp nhắn tin trên facebook cho chúng tôi với lời lẽ thúc giục, khẩn khoản.

Một người khác có nickname Minh T. tự giới thiệu 31 tuổi, cao 1,75m, cân nặng 70kg, chưa có gia đình, là nhân viên của một tập đoàn nổi tiếng, mở lời muốn “cho tinh trùng, không lấy tiền”. Như bao đối tượng khác, T. tự nhận mình chưa hề có kinh nghiệm trong “chuyện ấy” và đây là lần đầu tiên.

Tuy ban đầu miệng nói “cách thức thế nào tùy em chọn”, nhưng về sau, T. tỏ ra mong muốn được “giao hàng trực tiếp”. Địa điểm, thời gian phải do T. chọn. Chưa hết, T. còn yêu cầu chồng tôi không được có mặt trong quá trình “giao dịch”. Nhận thấy sự phản ứng gay gắt từ tôi, T. liền giả lả “nếu em muốn thì mình có thể lén lút, không cho chồng em biết”.

Chưa dừng lại ở đó, đối tượng ngỏ lời nhờ tôi “lấy lòng” sếp của hắn. “Anh có một điều kiện như thế này, em chiều ổng (sếp - PV) một buổi được không? Chỉ một buổi thôi”, T. nhắn. Theo T., sếp của hắn có công ty lớn và ham “của lạ”.

Trong nhiều ngày “cưa cẩm”, thuyết phục tôi, nhưng đến khi nghe tôi yêu cầu cùng đến bệnh viện khám trước khi “làm”, T. chống chế: “Cơ quan anh đều khám sức khỏe định kỳ 2 lần”. Tôi tỏ ý không an tâm mà nhất quyết đòi khám kỹ về chất lượng tinh trùng, T. ngay lập tức thẳng thừng từ chối không “giúp đỡ” nữa…

Luật sư Đỗ Pháp (Trưởng văn phòng luật sư Đỗ Pháp - Đoàn luật sư thành phố Đà Nẵng): Ranh giới giữa nhân đạo và tội lỗi rất mong manh

Những đối tượng lợi dụng sự thiếu hiểu biết của những người muốn xin tinh trùng nhằm thực hiện hành vi dục vọng thấp hèn, trục lợi bản thân… không chỉ vi phạm về mặt pháp luật mà còn vi phạm đạo đức xã hội. Hành vi này cần phải bị xử lý nghiêm minh.

100% “hàng” chuẩn?

Vào Google chỉ cần gõ từ khóa “mua bán tinh trùng”, trong vòng 0,3 giây, người dùng đã có khoảng 849.000 kết quả liên quan.

Hầu hết các mẫu tin rao “hàng quý” đều đạt “chuẩn”, kiểu như: sinh viên, cao to, đẹp trai, không rượu bia, thuốc lá, thường xuyên chơi thể thao… Và đều tự xưng “lần đầu và chỉ làm một lần duy nhất”. Thậm chí, còn có cả website mua, bán tinh trùng, như: http://ban-tinh-trung.blogspot.com và Hội mua bán tinh trùng toàn quốc  https://www.facebook.com/muabantinhtrung.

Tại một diễn đàn, một phụ nữ trẻ muốn “làm phước” nên nhảy vào chia sẻ với tôi nỗi niềm hiếm muộn. Qua chuyện trò, chị nói sẽ giới thiệu cho tôi một người cao 1,69m, không rượu bia, thuốc lá, chơi thể thao tuần 2 buổi, tính hiền, đồng ý “cho” tinh trùng gián tiếp với giá 5 triệu đồng.

Tuy ban đầu nói “làm phước chứ tiền bạc không quan trọng”, nhưng khi nghe tôi vờ chê đối tượng thiếu chiều cao, sẵn sàng chi 30 triệu đồng cho người bán, 50 triệu đồng cho người môi giới với điều kiện phải tìm được đàn ông cao 1,75m trở lên, chị này lập tức đồng ý. Chỉ hai ngày sau, chị thông báo đã tìm được người cao 1,78m (!).

Theo quy định của pháp luật, mỗi người chỉ được cho tinh trùng một lần duy nhất nhằm hạn chế tối đa hôn nhân cận huyết thống. Tại các ngân hàng tinh trùng, người hiến tinh trùng sẽ được lấy 3 mẫu tinh trùng cách nhau nhiều ngày. Ba tháng sau kể từ ngày lấy mẫu cuối cùng, người cho sẽ được kiểm tra lại HIV. Nếu lần này kết quả vẫn âm tính thì khi đó các mẫu tinh trùng mới đủ điều kiện được sử dụng. Ngân hàng chỉ sử dụng một mẫu tinh trùng của một người hiến để thụ tinh. Vì vậy, khi một mẫu được thụ tinh thành công, các mẫu còn lại sẽ bị hủy.

Thực tế không phải lúc nào luật cũng được tuân thủ. Cách đây không lâu, tại fanpage Hội thanh lý đồ mẹ và bé Đà Nẵng (hơn 52.000 thành viên), một người có nickname Nguyên K. đã sống sượng rao bán tinh trùng của mình cho 3 người có nhu cầu. Mặc cho bao lời cười chê, K. vẫn một mực khẳng định “đây là chuyện nghiêm túc và tế nhị”, ai cần thì nhắn tin. Trong vòng chưa đầy 2 ngày, K. tuyên bố “chốt sổ” vì đã đủ 3 khách hàng và nhanh chóng xóa bài, hủy nick để tránh rắc rối.

Điều 3 Nghị định 11/2015/NĐ-CP ngày 28-1-2015 của Chính phủ quy định về sinh con bằng kỹ thuật thụ tinh trong ống nghiệm và điều kiện mang thai hộ vì mục đích nhân đạo, quy định rõ: Việc cho và nhận tinh trùng được thực hiện trên nguyên tắc vô danh giữa người cho và người nhận; tinh trùng của người cho phải được mã hóa để bảo đảm bí mật.

Điều 4 của Nghị định này quy định: Người cho tinh trùng được khám và làm các xét nghiệm để xác định: không bị bệnh di truyền ảnh hưởng đến thế hệ sau; không bị mắc bệnh tâm thần hoặc mắc bệnh khác mà không thể nhận thức, làm chủ được hành vi của mình; không bị nhiễm HIV.

Việc tự nguyện cho tinh trùng chỉ thực hiện tại một số cơ sở khám bệnh, chữa bệnh được Bộ Y tế công nhận được thực hiện kỹ thuật thụ tinh trong ống nghiệm.

Tinh trùng của người cho chỉ được sử dụng cho một người, nếu không sinh con thành công mới sử dụng cho người khác. Trường hợp sinh con thành công thì tinh trùng chưa sử dụng hết phải được hủy hoặc hiến tặng cho cơ sở làm thí nghiệm nghiên cứu khoa học.

NHÓM PHÓNG VIÊN

.