.
Ký sự Pháp đình

Hối hận muộn màng

.

Ba bị cáo với những hoàn cảnh khác nhau, sa ngã vì nhiều nguyên nhân khác nhau nhưng đều cùng chung nỗi hối hận muộn màng…

Minh họa: HOÀNG ĐẶNG
Minh họa: HOÀNG ĐẶNG

1. D.V.Tr (SN 1973, ngụ quận Thanh Khê) đã quá quen thuộc với vành móng ngựa vì từng ba lần lãnh án. Thế nhưng, lần thứ tư ra tòa, Tr. vẫn không khỏi run rẩy, ánh mắt chất chồng nỗi sợ sệt. Tr. kể, lúc 20 tuổi, Tr. nông nổi, theo bạn bè thỏa thích vui chơi thâu đêm suốt sáng. Một lần, trong cơn say rượu, Tr. dại dột cưỡng đoạt tài sản của một người quen có xích mích với mình. Lần ấy, Tr. trả giá cho lầm lỗi của tuổi trẻ bằng bản án 30 tháng tù giam. Những ngày sống sau song sắt nhà giam, Tr. hối cải, cố gắng cải tạo, chăm chỉ đến xưởng mộc học nghề. Năm 1995, sau khi hòa nhập cộng đồng, Tr. quyết tâm làm lại cuộc đời. Cuộc đời luôn có cánh cửa mở đầy bao dung cho những người có lý lịch “đen” như Tr. Và rồi Tr. được chủ một xưởng mộc nhận vào làm với mức lương 1 triệu đồng mỗi tháng. Với số tiền này, Tr. có thể vừa chi tiêu cho bản thân, vừa tích cóp được đôi phần.

Mang nỗi mặc cảm trong lòng, Tr. luôn tìm cách kết thân, lấy lòng mọi người. Mỗi khi được mời nhậu nhẹt, Tr. không dám từ chối. Lúc tỉnh táo, Tr. sáng suốt trong mọi suy nghĩ. Nhưng khi hơi men chấp choáng, Tr. không kìm nén được cảm xúc, luôn lăn tăn về những điều đã trải qua. Một lần, trong cơn ngà ngà, Tr. được bạn bè rủ đi trộm để có tiền tiếp tục cuộc nhậu. Lần này, Tr. bị kết án 6 năm tù giam. Ra tù lần thứ hai, Tr. không còn đủ dũng khí để làm lại cuộc đời, buông xuôi số phận vào men cay. Cũng từ đây, Tr. ngày càng lún sâu vào con đường tội lỗi khi được bạn bè cho sử dụng ma túy. Để có tiền hưởng thụ thú vui mới, Tr. quyết định mua bán “cái chết trắng”. Lần thứ ba đứng sau vành móng ngựa, Tr. nhận mức án 10 năm tù giam về tội “Mua bán trái phép chất ma túy”.

Sau nhiều lần vấp ngã, Tr. quyết tâm đoạn tuyệt với quá khứ đen tối bằng công việc cửu vạn tại chợ đầu mối Hòa Cường. Tuy nhiên, trong một lần bất cẩn, Tr. bị bao tải nặng rơi xuống đè gãy chân. Vết thương dần hồi phục nhưng Tr. không còn đủ sức khỏe để bốc vác. Cũng trong thời gian này, số tiền tiết kiệm vơi dần. Quẫn bách, Tr. trở lại con đường cũ. Sau khi thực hiện hơn 10 vụ trộm, Tr. bị bắt giữ.

2. Đứng cạnh Tr. trước vành móng ngựa là hai cô gái, cũng là hai “trợ thủ” của Tr. trong các vụ trộm, N.T.M.N (SN 1994, quê Quảng Nam) và P.T.T.T (SN 1972, ngụ quận Hải Châu). N. quen và nảy sinh tình cảm với Tr. trong thời gian cả hai cùng làm việc tại chợ đầu mối. Yêu Tr., N. vượt qua khoảng cách tuổi tác chênh lệch cũng như quá khứ in hằn nhiều vết đen của Tr. Nhưng cũng vì yêu, N. mù quáng nghe theo lời dụ dỗ của người yêu, trở thành cánh tay đắc lực cho Tr. trong nhiều phi vụ trộm.

Trong khi đó, mái ấm hạnh phúc của T. sớm vỡ tan khi hai vợ chồng cùng bước chân vào con đường nghiện ngập. Tài sản trong nhà lần lượt đội nón ra đi theo “làn khói trắng”. Từ đây, T. cùng chồng trở thành “đại lý” gieo rắc “cái chết trắng”. Sau đó, cả hai bị bắt giữ, T. lãnh 8 năm tù, chồng của T. lãnh 11 năm tù.

Khi cả hai mãn hạn tù cũng là lúc hôn nhân của họ đi đến hồi kết bởi những mâu thuẫn thường xuyên xảy ra. T. dẫn con trai về quê sinh sống với niềm hy vọng bù đắp lại cho con những thiếu thốn trong quãng thời gian qua. Tuy nhiên, trong chuỗi ngày trưởng thành nhưng thiếu vắng sự dạy dỗ của bậc sinh thành, con trai của T. đã lạc lối cùng bạn bè xấu. Trong một lần nhậu, để chứng tỏ bản thân là “đại ca”, con trai của T. đã giết người và lãnh án chung thân. Con vào tù, T. như rơi vào vực thẳm, buồn bã bỏ quê quay trở lại Đà Nẵng sinh sống. Để quên sầu, T. lại tìm đến ma túy rồi tiếp tay cho Tr. trong nhiều vụ trộm.

3. Trong phiên tòa hôm ấy, các bị cáo đều thừa nhận, từ ngày 17-10-2014 đến 18-11-2015, cả ba đã thực hiện hàng loạt vụ trộm trên địa bàn thành phố. Tổng giá trị tài sản Tr. chiếm đoạt là 36 triệu đồng, tổng giá trị tài sản N. và T. chiếm đoạt là 13 triệu đồng. Với hành vi này, TAND quận Thanh Khê tuyên phạt Tr. 5 năm tù giam, T. 18 tháng tù giam, N. 15 tháng tù giam cùng về tội “Trộm cắp tài sản”.

Án tuyên, nước mắt hối lỗi muộn màng ướt nhòe trên gương mặt ba bị cáo.

NAM BÌNH

;
.
.
.
.
.