Cái giá của lòng tham

.

Vốn là cô gái hiền lành, chân chất, nhưng H.T.T.T (SN 1996, trú xã Tam Vinh, huyện Phú Ninh, Quảng Nam) không vượt qua cám dỗ của đồng tiền, trượt dốc theo tham vọng rồi vướng vào vòng lao lý vì tội “Tổ chức cho người khác nhập cảnh Việt Nam trái phép”.

Người ta thường nói, lòng tham của con người giống như chiếc túi không đáy. Đặc biệt, với những người trẻ tham vọng, nếu cứ mãi chạy để tìm tới đáy mà không biết điểm dừng sẽ nhận lấy điều hối tiếc cho tương lai. Đối với T. và H.N.D (1979, trú đường Nghiêm Xuân Yêm, quận Ngũ Hành Sơn) mà nói, điểm dừng đó có lẽ là không biết cách kiềm chế lòng tham.

Tốt nghiệp THPT, với niềm đam mê đi du lịch, khám phá những vùng đất mới, T. chọn theo học ngành hướng dẫn viên du lịch. Sau khi ra trường, ngoài công việc chính, T. tham gia làm gia sư tiếng Trung tại nhà, làm phiên dịch, hướng dẫn viên... Nhờ ngoại hình ưa nhìn lại chịu khó, T. mở rộng thêm nhiều mối quan hệ và bắt đầu có những thành công so với bạn bè cùng trang lứa. Thời gian đi làm gia sư, T. nhận dạy tiếng Trung cho D. và một vài lần được D. nhờ phiên dịch hộ khi dẫn khách người nước ngoài đi xem nhà để thuê ở. Và rồi mọi chuyện bắt đầu từ đây...

Những lần giúp D. phiên dịch, T. hiểu được món hời chênh lệch từ việc giới thiệu khách đến thuê nhà nên khi được ngỏ lời “hợp tác”, T. liền đồng ý. Cụ thể, D. lo phần nhà, còn T. là người giới thiệu khách đến thuê. D. đưa cho T. hình ảnh những căn nhà cần cho thuê để T. sử dụng ứng dụng Wechat đăng tải trên các trang mạng cho khách nước ngoài thuê, nhận tiền hoa hồng. Trong một lần T. đăng bài trên các trang mạng, ông C.X.F (quốc tịch Trung Quốc) liên hệ T. và liên tiếp nhờ thuê giúp căn nhà có 3 phòng ngủ cho 4 người ở.

Những cuộc “ngã giá” hình thành, T. nhận được những khoản tiền mà đối với cô sinh viên nghèo mới ra trường là cả mơ ước. Nhiều lúc ngẫm lại, T. cũng từng sợ, từng đắn đo liệu mình có sai, nhưng rồi nhớ tới những giọt mồ hôi, cảnh cực khổ “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời”  của cha mẹ, T. lại gạt đi tất cả, tiếp tục bước tiếp mà không hề hay biết mình dần bị cuốn vào vòng xoáy cám dỗ. Sau hai lần tìm nhà giúp F., đến lần thứ 3, T. mới biết nhóm của F. không có thị thực nhập cảnh vào Việt Nam. Một chút lo sợ thoáng qua đầu T. nhưng rồi tất cả lại không vượt qua được, đồng tiền lại “ma xui, quỷ khiến”, T. gật đầu đồng ý. T. liên hệ với D. tìm được căn nhà cho thuê với giá 19 triệu đồng/tháng trong thời gian 3 tháng cho các đối tượng nhập cảnh trái phép làm nơi lưu trú. T. và D. thống nhất nâng giá hợp đồng lên 23 triệu đồng/tháng để hưởng tiền chênh lệch. Một tuần sau đó, 4 người này nhập cảnh trái phép vào Việt Nam, được một lái xe đón về Đà Nẵng và đưa đến địa chỉ nhà do D. cung cấp để lưu trú... Ba người F., T., D. bị bắt ngay sau đó, khi Đà Nẵng tái bùng phát Covid-19. Ngày vụ án được Tòa án nhân dân thành phố đưa ra xét xử, Đà Nẵng vẫn nằm trong giai đoạn chạy nước rút để ngăn chặn sự lây lan của dịch bệnh.

Tại tòa, T. và D. ăn năn, hối hận trình bày, lúc thực hiện việc hướng dẫn, thuê nhà cho F. chỉ nghĩ đơn giản là cho người khác thuê nhà, không nghĩ việc làm đó vi phạm pháp luật. Trong vụ án này, F. được xác định là chủ mưu, tổ chức cho người khác nhập cảnh trái phép vào Việt Nam. T. và D. là đồng phạm giúp sức, móc nối, tìm kiếm nhà ở cho F. và các đối tượng khác.

Những người dân dự khán tại phiên tòa đều phẫn nộ, lên án hành vi của T. và D. Khó tránh nặng lời bởi trong khi cả nước gồng mình chống dịch, nhất là hàng nghìn chiến sĩ không ăn, không ngủ, tuần tra các vùng biên giới ngăn chặn hành vi nhập cảnh bằng đường tiểu ngạch, tránh dịch bệnh xâm nhập từ bên ngoài vào, thì T. và D. vì lợi ích riêng của bản thân mà vi phạm. “Bị cáo biết mình sai, suy nghĩ nông cạn, chưa hiểu hết được hết hậu quả của sự việc. Bị cáo xin lỗi Hội đồng xét xử, xin lỗi người dân thành phố”, T. bật khóc khi được nói lời sau cùng.

T. hiểu xuất phát điểm của mình, vạch rõ điểm phấn đấu cho bản thân. T. những tưởng chỉ cần cố gắng vươn lên, chăm chỉ thì cha mẹ sẽ đỡ vất vả. Nhưng chỉ vì tham lam, cuối cùng lại phá nát tương lai của mình. Hội đồng xét xử tuyên phạt C.X.F 8 năm tù, H.T.T.T 6 năm tù và H.N.D  5 năm tù cùng về tội “Tổ chức cho người khác nhập cảnh Việt Nam trái phép”. “Cuộc đời đôi khi cần phải đứng lại, nhìn về phía sau để biết đoạn đường mình đi đã xa bao nhiêu so với vạch xuất phát. Sai ở đâu thì đứng lên chỗ đó, con gái ạ!”, bấy nhiêu lời từ mẹ nói vội với con trước khi T. bước lên xe dẫn phạm khiến những người xung quanh sững lại. Đặc biệt là với những người trẻ như T., cái giá của lòng tham không hề nhỏ. Rõ ràng, lợi ích không phải từ mồ hôi, nước mắt chân chính của bản thân thì đừng nên tham lam, để rồi sa chân vào con đường tội lỗi. Bởi chắc chắn sẽ nhận lại kết cục khổ đau cho chính mình, người thân và xã hội.

MỘC LAN

;
;
.
.
.
.
.