Lớn lên trong bất hạnh, tưởng khi đã làm mẹ, V. sẽ thay đổi tính nết, vun đắp tình yêu thương cho con, bù lại những bất hạnh mà mình nếm trải. Nhưng không, V. năm lần bảy lượt vướng vào vòng lao lý, để rồi phải chịu cảnh tù tội, đẩy tương lai của con vào tối tăm, mịt mờ...
Được tại ngoại nuôi con nhỏ nên sáng sớm V. đến trụ sở Tòa án nhân dân (TAND) thành phố Đà Nẵng tham dự phiên tòa xét xử sơ thẩm về tội “Mua bán trái phép chất ma túy” mà mình là bị cáo. V. lẳng lặng bước vào phòng xử án chờ hội đồng xét xử tiến hành các bước tố tụng.
Là con một trong gia đình nhưng mẹ mất sớm nên V. phải nghỉ học khi vừa hết lớp 5. Thiếu vòng tay chăm sóc của mẹ, không được ba quan tâm, V. tìm đến những cuộc chơi với nhóm bạn xấu. Những đêm vắng nhà của V. tăng dần theo năm tháng. Bước qua tuổi 16, V. gặp và sống chung như vợ chồng với H.V.L (SN 1991, trú quận Cẩm Lệ). Năm 2009, V. hạ sinh con gái đầu lòng.
Tưởng khi đã làm mẹ, V. sẽ thay đổi tính nết, vun đắp tình yêu thương cho con, bù lại những bất hạnh mà mình nếm trải. Nhưng không, V. lại vướng vào vòng lao lý, phạm tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản, bị TAND quận Thanh Khê tuyên phạt 15 tháng tù giam. Năm 2012, trong thời gian chờ thi hành án, V. mang thai và hạ sinh đứa con thứ hai. Hết thời gian ở cữ, V. bị thứ hàng “siêu lợi nhuận” cám dỗ nên lại bị cuốn vào vòng xoáy tội lỗi.
Những đồng tiền bất chính này giết chết tương lai V., đẩy hai đứa trẻ vô tội vào tình cảnh thiếu vắng hơi ấm, sự đùm bọc, yêu thương của người mẹ. Lần này, V. bị TAND quận Hải Châu tuyên phạt 7 năm tù về tội “Mua bán trái phép chất ma túy”… Tháng 4-2019, mãn hạn tù, V. không tìm gặp hai con mà lang bạt các nơi để kiếm sống và gặp gỡ nhiều thành phần bất hảo. Trong những lần giao du, V. lại có thêm một đứa con. Để có tiền tiêu xài, V. quay lại con đường cũ. Cuối tháng 4-2021, V. bị Công an quận Liên Chiểu bắt giữ về hành vi mua bán trái phép chất ma túy, tang vật thu giữ 38,712 gam ma túy.
Khi nghe Hội đồng xét xử, TAND thành phố tuyên 18 năm tù giam, V. gục xuống bàn khai báo bật khóc - những giọt nước mắt của sự hối hận muộn màng. Thương cảm cho thân phận đứa trẻ bao nhiêu lại phẫn nộ với tội ác gieo rắc cái chết trắng mà V. gây ra bấy nhiêu.
Phiên tòa kết thúc, bước chân V. nặng nề rời khỏi phòng xử, trở về phòng trọ tiếp tục chăm lo cho con nhỏ. Nhưng rồi đây, khi đứa trẻ tròn 3 tuổi, V. phải rời xa để thi hành án. Và rồi đứa trẻ biết bấu víu vào đâu để tiếp tục cuộc sống phía trước…
TRÍ DŨNG