Ghen tuông mù quáng

.

Mức án 15 năm tù và những tháng ngày trong trại giam là cái giá mà V.V.T (SN 1989, trú phường Hòa Khánh Bắc, quận Liên Chiểu) trả cho sai lầm của mình. Nhưng điều nhiều người không ngờ là T. nhẫn tâm tước đoạt mạng sống của người vợ mới cưới chỉ vì những giây phút ghen tuông mù quáng…

Ngày ấy, T. đem lòng yêu mến cô hàng xóm vừa hiền lành vừa chịu khó tên N.C.M (SN 1992, trú quận Liên Chiểu). Biết được những tổn thương về tình cảm trong quá khứ của M. nên T. càng thương mến, quan tâm M. hơn. Về phần M., vì tự ti lỡ một lần đò nên hết lần này tới lần khác chạy trốn cảm xúc. Nhưng rồi sự chân thành, những hành động quan tâm từ T. làm M. dần mở lòng, chấp nhận. Hai nhà hàng xóm láng giềng đã gần, nay gần hơn khi đôi uyên ương kết nghĩa phu thê. Nhưng sự đời đâu ai biết trước...

Sau thời gian sống chung, giữa hai vợ chồng bắt đầu xuất hiện rạn nứt bởi nghi ngờ của T. với M. Trong thời điểm này, T. thấy điện thoại của M. thường xuyên có cuộc gọi, tin nhắn từ số chồng cũ. Ban đầu, T. vờ như không để tâm, nhưng trong lòng không ngừng dậy sóng. Mối nghi ngờ càng lúc càng lớn, đến lúc không nhẫn nhịn được, T. mở lời hỏi chuyện M.

Cơn ghen vô lối lấn át lý trí, những lời giải thích từ M. khiến T. nghe chẳng thể lọt tai. Đỉnh điểm ngày mùng 4 Tết Tân Sửu, thời điểm người người nhà nhà đoàn viên chào đón năm mới, cuộc sống yên bình trong khu phố nhà T. bỗng chốc bị xáo trộn khi xảy ra sự việc người chồng vì ghen tuông mà bóp cổ giết vợ rồi dùng dao tự tử.

Bàng hoàng hơn khi hung thủ là người hiền lành, nạn nhân là người vợ mới cưới chưa đầy hai tháng. Những nụ cười “vui như Tết” tắt hẳn, gia đình hai bên bỗng chìm trong đau đớn. Trong lúc gia đình M. đau khổ tang tóc, gia đình T. cũng “bạc mặt” vì con trai vướng tù tội.

Sự việc đau lòng xảy ra gần một năm, nỗi đau của hai gia đình vốn đã thành vết sẹo, nay lại rỉ máu khi TAND thành phố đưa vụ án ra xét xử. Không ai trong họ có thể ngờ, một ngày nào đó hai bên xui gia lại gặp mặt nhau trong hoàn cảnh trớ trêu như vậy. Họ lặng lẽ đi vào hội trường xét xử ngồi tách riêng hai hàng ghế như sự xa lạ bất đắc dĩ.

Khi đại diện VKS công bố cáo trạng, mô tả hành vi T. ra tay với vợ, cha mẹ M. đau đớn, bật khóc nức nở. Tòa truy: “Bị cáo có biết vợ mình từng có một đời chồng không?”. Bị cáo T. cúi đầu: “Thưa có, bị cáo biết hết, chấp nhận bỏ qua và kết hôn với vợ”. “Biết, chấp nhận, bỏ qua sao còn ghen tuông tước đi mạng sống của vợ?”, chủ tọa gằn giọng, lần này T. chỉ cúi gầm mặt và không nói nên lời.

Trả giá cho hành động tàn bạo là T. vĩnh viễn mất đi người vợ, mất 15 năm tự do sau song sắt nhà tù. Chiếc xe bít bùng khuất dần, giữa cái nắng chang chang những ngày cuối hè, có hai người mẹ vẫn đứng lại khép nép bên hông tòa án để nói với nhau những lời tha thứ, xin lỗi, dẫu rằng quá muộn.

MỘC LAN

;
;
.
.
.
.
.