Người đàn bà ranh ma

.

Lười lao động nhưng thích hưởng thụ, P.T.H (SN 1986, trú quận Cẩm Lệ) bày mưu tính kế để chiếm đoạt tài sản của người từng “đầu ấp, tay gối”. Cái kết của sự ranh ma là H. đi thẳng vào trại giam, với vết đen khó rửa sạch. 

Dù nhan sắc không mấy nổi bật nhưng dẻo miệng, biết chiều lòng người nên ngay từ lần đầu gặp nhau, P.T.H đã để lại “ấn tượng mạnh” với anh N.V.D (SN 1979, quê huyện Mê Linh, Hà Nội). Sau thời gian hẹn hò, trò chuyện, anh D. và H. cảm thấy hợp nhau nên quyết định thuê căn nhà trên địa bàn quận Liên Chiểu để sống chung như vợ chồng. Hạnh phúc kéo dài chưa được bao lâu, H. bắt đầu bộc lộ “thói hư, tật xấu” khiến anh D. phiền lòng... Năm 2019, H. mượn xe máy của anh D. với lý do làm phương tiện đi lại.

Tuy nhiên, mục đích cuối cùng của H. là đem đi cầm cố lấy tiền tiêu xài. Phát hiện sự việc, anh D. bực tức, khó chịu và có lời nặng nhẹ. H. vay mượn tiền bạn bè, người thân để đưa cho anh D. chuộc lại xe và hứa sẽ từ bỏ tật xấu, chú tâm vun đắp hạnh phúc cho tổ ấm nhỏ. Thương H., anh D. nhắm mắt cho qua... H. thay đổi tính nết được một thời gian ngắn rồi tiếp tục “đâu vào đó”. Vì vậy, dù cả hai vẫn sống chung như vợ chồng, nhưng tình cảm đã không còn...

Tháng 1-2022, anh D. về quê tại huyện Mê Linh nên cho H. mượn xe máy hiệu SH làm phương tiện đi lại. Xe này anh D. mua với giá 73 triệu đồng từ một cửa hàng kinh doanh xe máy cũ nhưng chưa sang tên đổi chủ. Khoảng 1 tuần sau, H. gọi điện cho anh D. báo bị lực lượng công an giữ xe do vi phạm giao thông. Tin H., anh D. nhờ bạn mang giấy tờ xe và giấy mua bán xe đưa cho H. để giải quyết vi phạm.

Thực tế, H. đã được cơ quan công an thả xe nhưng vẫn lấy giấy tờ xe của anh D. với mục đích bán xe, chiếm đoạt tài sản của “chồng hờ”. H. mang giấy tờ và xe SH của anh D. đến tiệm cầm đồ trên đường Kinh Dương Vương (quận Liên Chiểu) thế chấp lấy 20 triệu đồng. 2 tháng sau, hết tiền, H. quay lại tiệm cầm đồ lấy thêm 20 triệu đồng tiền thế chấp xe.

Khoảng tháng 6-2023, H. bán xe SH của anh D. cho một người chưa rõ lai lịch, lấy 56 triệu đồng. Có tiền, H. trả 46 triệu đồng tiền gốc và lãi cho tiệm cầm đồ để chuộc xe ra, còn lại 10 triệu đồng tiêu xài cá nhân. Anh D. phát hiện sự việc và đòi xe, nhưng H. không trả nên trình báo cơ quan công an. Trong thời gian H. bị bắt tạm giam, gia đình đã bồi thường cho anh D. 73 triệu đồng.

Xe bán, tình tan vỡ, hai người từng có thời gian “mặn nồng” dắt nhau ra tòa với tư cách khác nhau: bị cáo và bị hại. Phiên tòa diễn ra, H. liên tục quay về phía anh D. như muốn cầu cứu điều gì đó... Khi chủ tọa phiên tòa hỏi về động cơ gây án, H. chậm rãi trả lời: “Vì túng thiếu nên bị cáo đã làm liều. Mong hội đồng xét xử giảm nhẹ hình phạt để bị cáo sớm quay về làm lại cuộc đời”.

Dù hết tình nhưng vẫn còn nghĩa, anh D. xin hội đồng xét xử xem xét cho H. cơ hội để sửa sai và quay về nẻo thiện. Sau khi xem xét các tình tiết tăng nặng, giảm nhẹ, Tòa án nhân dân quận Liên Chiểu tuyên phạt bị cáo P.T.H 1 năm tù về tội “Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản”. Mức án không nặng nhưng đó sẽ là bài học đắt giá cho H. và những người thích chơi hơn làm và lợi dụng lòng tin của người khác để chiếm đoạt tài sản.

TRÍ DŨNG

;
;
.
.
.
.
.