Mùa hoa dại miền quê

.

Những cơn gió xuân nhẹ nhàng lướt qua, đôi lúc lại được điểm tô bởi màu nắng ấm còn vương trên từng cánh hoa dại miền quê. Trong lòng có chút khoan khoái, rung động ở con tim. Vùng trời ký ức tuổi thơ được mở ra và đan xen vào nhau như những mắc xích tự nhiên. Hoa dại mọc hoang nơi bãi bồi, đường mòn cỏ dại, bờ ruộng quanh co… cứ vô tư mọc và hồn nhiên khoe sắc. Con đường ruộng quanh co sau nhà tôi, mùa nào cỏ cũng lên xanh mướt, những bông hoa dại đủ màu rực rỡ đua nhau khoe sắc, tỏa hương. Nét đẹp mộc mạc, thuần khiết như muốn níu giữ chân người vương vấn chẳng muốn rời xa...

Minh họa: HOÀNG ĐẶNG
Minh họa: HOÀNG ĐẶNG

Cứ mỗi buổi chiều tà theo con nước lớn nước ròng, tôi hay ngồi trên chiếc xuồng ba lá nhỏ xuôi theo dòng kênh trước nhà. Khung cảnh thiên nhiên mộc mạc mang lại cảm giác thật yên bình. Vào mùa tràm trổ bông, cái âm u, cô tịch lại nhường chỗ cho một màu trắng tinh khôi của bông tràm bao trùm cả rừng tràm. Hương bông tràm cùng hương mật ong hòa quyện với nhau tạo thành “hương rừng” đặc sản vùng quê đất phèn đầy nắng gió.

Hình ảnh gợi thương, gợi nhớ trong lòng mỗi người dân vùng đồng bằng sông nước còn là mùa bông ô môi. Bóng cây ô môi nơi bến sông quê yên ả, từng cánh hoa theo cơn gió bay dập dềnh trên sóng nước, bông ô môi còn có một tên gọi khác từ người dân vùng biên quê tôi gọi là hoa anh đào miền Tây. Bông ô môi rực rỡ nhất là vào đầu hè nắng vàng tươi. Khi những cơn mưa trái mùa bắt đầu xuất hiện thì cũng là lúc bông ô môi bắt đầu nở rộ, cây trút lá, chỉ để lại những chùm hoa rực rỡ gây thương nhớ. Những đôi lứa dập dìu tay trong tay, những thiếu nữ trong tà áo dài trắng tinh khôi e ấp tạo dáng dưới những hàng ô môi trải dài màu hoa hồng phấn nhẹ nhàng, lãng mạn. Bông ô môi đẹp, nét đẹp nên thơ, có lẽ vì thế mà nhiều nhạc sĩ, họa sĩ, nhà thơ đã đưa hình ảnh của loài hoa dân dã, chân quê vào tác phẩm của mình.

Mùa nước nổi tràn bờ, bọn trẻ chúng tôi thường lẻn tía má ra đồng ngồi vắt vẻo trên mấy nhánh cà na đang kỳ trổ bông, bông cà na có màu xanh khi nở bung có màu trắng tinh khôi. Những buổi trưa khi gió thổi những bông cà na rơi rụng trắng xóa cả mặt nước trông rất đẹp và nên thơ. Những con cá lìm kìm, cá lòng tong hay vài con cá rô tưởng như ai đang thả mồi liền tranh nhau đớp khi những bông cà nà trắng rơi xuống, tạo nên những cơn sóng nhẹ lăn tăn trên mặt nước. Và hàng cà na lâu năm ngoài đồng đã từng gắn liền tuổi thơ với bao thế hệ từ xa xưa đến nay mãi mãi đi vào lòng người vùng sông nước nơi bưng biền ruộng sâu.

Những ngày nước nổi, là những ngày tôi cùng má bơi xuồng ra đồng hái bông điên điển, giữa bềnh bồng sóng nước, chiếc xuồng ba lá nhỏ chao nghiêng, cơn sóng dữ như muốn nhấn chìm hai má con. Bỗng tiếng má từ mũi xuồng vọng lại “Bây cứ ngồi yên, đừng có lắc càng lắc là cái xuồng chìm luôn đó”. Nghe lời má tôi chẳng dám nhúc nhít. Thật vậy, sau đợt sóng to chiếc xuồng vững vàng, không lảo đảo nữa. Tôi lại nhớ bài hát Bông điên điển: “Với màu điên điển say mê/ Vàng trong ánh mắt vỗ về gót chân/ Trót thương tình nghĩa vợ chồng/ Nên bông điên điển nở cho lòng vấn vương/Tình thương em khó mà lường”… Trên cánh đồng lúc này rợp sắc vàng tươi của bông điên điển. Một màu vàng rực sáng khắp chân trời mênh mông. Bông điên điển còn là món đặc sản mang đậm phong vị đồng quê rất đặc trưng, còn là những ký ức đẹp không thể mờ phai qua bao thế hệ.

Dưới những dòng sông chảy dài xanh biếc, bông lục bình màu tím, nhẹ nhàng, thanh thoát, bung mình khoe sắc kiêu sa trong ánh nắng ban mai. Cánh mỏng manh, rung rinh trong gió, trong nắng. Bông lục bình rất có duyên, cái duyên quê bình dị và quyến rũ. Sắc tím dịu dàng ấy chỉ có thể làm nên vương vấn khi được giữ nguyên trên dòng lênh đênh của sông nước, từng bông đơn lẻ kết lại bên nhau để tím thủy chung loang đầy mặt sông, gieo vào lòng người bàng bạc niềm thương nhớ. Hoa lục bình luôn hiện hữu như một hình ảnh đặc trưng nhất khi nghĩ về những kiếp người trên vùng sông nước phương Nam bươn trải với cuộc đời.

Hoa dại là món quà quý giá mà tạo hóa đã ban tặng cho con người trong cõi nhân sinh, chính là hồn quê, hồn đất mang đậm đà bản sắc đặc trưng của vùng bưng biền ruộng sâu, hiên ngang bung biên trên mảnh đất phèn chua, cỏ cháy…

DIỆP LINH

;
;
.
.
.
.
.