Cái giá quá đắt

.

Chỉ vì muốn có tiền để tiêu xài, N.M (SN 1974, trú thành phố Hội An, tỉnh Quảng Nam) đã đánh cược mạng sống và gieo rắc nỗi đau khổ cho chính những người thân yêu nhất của mình.

Cuối năm 1995, N.M bị Tòa án nhân dân (TAND) tỉnh Quảng Nam - Đà Nẵng (cũ) xử phạt 12 tháng tù giam về tội “Cố ý gây thương tích” và “Gây rối trật tự công cộng”. Tháng 1-2017, M., bị Công an phường Hòa Thuận Tây (quận Hải Châu) xử phạt vi phạm hành chính số tiền 1,5 triệu đồng về hành vi “Đánh bạc trái phép được thua bằng tiền”.

Để M. có thu nhập lo cho mẹ già và ba con nhỏ, người thân cho vay mượn tiền mua ô-tô chạy dịch vụ. Tuy nhiên, M. không hiểu hết giá trị của nỗ lực từ gia đình và chọn sai đường. M. quen và thường xuyên giao lưu với người đàn ông có biệt danh C.N. Khi thân thiết, C.N đặt vấn đề thuê M. ra Quảng Trị vận chuyển ma túy về Đà Nẵng và sẽ trả công hậu hĩnh. Nghe thế, M. đồng ý ngay mà không biết rằng, mình sớm là đối tượng trong tầm ngắm của lực lượng chức năng. Từ tháng 8-2021 đến tháng 11-2021, M. 3 lần ra huyện Hải Lăng (tỉnh Quảng Trị) vận chuyển ma túy về Đà Nẵng cho C.N để nhận tổng số tiền công 25 triệu đồng. Số tiền công nhận được từ C.N sau những lần vận chuyển ma túy, M. tiêu xài cá nhân. Khoảng 14 giờ ngày 10-12-2021, C.N gọi bảo M. ra huyện Hải Lăng nhận ma túy, tiền công 10 triều đồng. M. điều khiển ô-tô đến địa điểm nhận ma túy từ một thanh niên lạ mặt, rồi trở về Đà Nẵng giao cho C.N. Khi đến giữa hầm Hải Vân (phường Hòa Hiệp Bắc, quận Liên Chiểu) thì bị lực lượng chức năng bắt giữ cùng tang vật hơn 3kg ma túy.

Trong quá trình điều tra, M. khai báo thành khẩn về hành vi phạm tội của mình. Tuy nhiên, tại phiên tòa sơ thẩm, M. thay đổi lời khai, cho rằng bản thân không biết đó là ma túy. Tuy nhiên, M. lại không trả lời được câu hỏi của Hội đồng xét xử (HĐXX), rằng nếu là hàng bình thường, tại sao C.N không gửi theo đường xe khách, lại phải thuê xe riêng với phí vận chuyển lên đến hàng chục triệu đồng. Ngay cả luật sư tham gia bào chữa cho M. cũng bất ngờ, bởi suốt quá trình hỗ trợ pháp lý trước đó, bị cáo rất thành khẩn; M. cũng khẳng định, trong quá trình làm việc với cơ quan điều tra, bản thân không bị mớm cung, ép cung, dùng nhục hình. Bởi vậy, vô hình trung, điều này lại trở thành tình tiết tăng nặng cho bị cáo vì quanh co chối tội, không ăn năn hối cải.

Dù biết M. đã sai, nhưng những người người thân của M. vẫn mong HĐXX cho bị cáo một cơ hội sống, để cải tạo tốt và trở về lo cho các con đang tuổi ăn, tuổi lớn. Khi nghe những lời tha thiết từ người thân và nhìn gương mặt thất thần của các con đang ngồi ở hàng ghế dự khán, lương tâm của N.M trỗi dậy. Bị cáo khóc nghẹn và nói những lời sau cùng: “Bị cáo thành thật xin lỗi và mong vợ, con, người thân tha thứ cho việc làm đầy tai hại và nguy hiểm của mình. Mong các anh, em lái xe đừng giống như bị cáo, đừng vì những đồng tiền bất chính mà đánh đổi mạng sống của bản thân và gây buồn khổ cho người thân”. Dù M. nhận ra lỗi lầm và thể hiện sự hối hận, nhưng tất cả đã quá muộn màng. Bởi M. được xác định vận chuyển số lượng ma túy quá lớn và nhiều lần. Vì vậy, sau khi xét quy định pháp luật và các tình tiết, HĐXX TAND thành phố đã tuyên phạt bị cáo N.M mức án tử hình.

Cánh cửa cuộc đời của N.M xem như khép lại sau phiên tòa. Tuy nhiên, phía trước là những nỗi đau không gì có thể bù đắp của vợ, con bị cáo. Sự việc của M. là bài học cảnh tỉnh cho những kẻ bất chấp pháp luật kiếm tiền để rồi khi nhận ra sai lầm thì mọi thứ đã muộn màng. Phiên tòa kết thúc nhưng đọng lại trong lòng những người dự khán: “Hãy biết yêu thương gia đình, vợ con và bản thân khi còn có thể. Đừng vì những đồng tiền bất chính mà đánh đổi tất cả và đem lại nỗi sầu muộn cho những người đáng ra phải được mình dành những điều yêu thương, tốt đẹp nhất”.

TRÍ DŨNG

;
;
.
.
.
.
.