.
Người quê, giọng quê...
Khi ta ra đời, giọng quê đã mấp máy trên môi từ những ngày bập bẹ cho đến khi tròn vành rõ chữ cất tiếng gọi mẹ gọi cha, thưa dạ với ông bà. Lời ăn, tiếng nói như một phần của phách hồn xứ sở, cứ thế thầm ngấm vào hơi thở, bện chặt vào tâm tư để rồi chưng cất thành nỗi nhớ đất, nhớ người khôn nguôi những tháng năm xa xứ...
.
.
  • Thơ
    Mỗi người luôn mang theo những hoài niệm của riêng mình, những giai điệu, tứ thơ giàu cảm xúc bàng bạc tình yêu đầy kỷ niệm. Nhà thơ Mai Hữu Phước trong đêm sông Hàn nhớ thiết tha: "Những chiếc cầu bắc qua giữa sông đêm/ dòng sương chảy trắng ngần mây khói". Cao Xuân Hiệu lại bồn chồn trước tà áo dài bay phơi phới trong nắng tháng ba, vẫn biết "đâu phải tình yêu đôi lứa/ mà lung linh những cánh hoa hồng".
    .
    .
  • Rồi mai nhìn cây
    Kể ra đất này dễ chịu quá, trồng cây gì cũng lên xanh tốt, còn cho hoa, cho quả thì hồi sau mới biết. Cái mảnh đất cây sống ngon lành nhưng người thì hay hục hặc. Giữa hai cái chuyện đó, bên trồng cây bên người sống, hóa ra lại gắn kết nhau như hai vế của một câu nguyên nhân - kết quả.
    .
    .
  • Thơ
    Cánh cò bên sông, câu ca dao tự bao đời là hoài niệm nhớ thương trong ký ức của bao người... Nhà thơ Hoàng Thanh Thụy "nghe gió thổi qua sông/ con cò đang ngủ vùi trên cành tre nghiêng soi bóng nước"...
    .
    .
  • Về nghe gió hát
    Khiêm tháo chiếc ba lô đang đeo trên vai quay ngược ra phía trước. Vừa siết chặt ba lô vừa ngó nghiêng tìm chỗ ngồi trong khuôn viên bệnh viện Chợ Rẫy lố nhố người. Thấy một ghế đá trống, Khiêm uể oải ngồi xuống, duỗi thẳng đôi chân mỏi nhừ...
    .
    .
  • Nhớ những mùa trăng
    Vào những đêm trăng sáng của các tháng cuối năm, bầu trời trên cổ thành xanh ngăn ngắt. Càng về khuya, màu xanh ấy càng huyền hoặc hơn, nhất là khi có tiếng chó vọng trăng tru hu hú… từng tràng lên khoảng không.
    .
    .
  • Lắng nghe vọng âm từ một bức tường
    Đi đâu thấy người ta vứt bỏ mấy đồ đồng nát, ngó chừng dùng được tôi đều kiếm về. Biến "rác" thành món đồ dùng, đồ chơi độc đáo cũng là một cách để không lãng phí.
    .
    .
  • Làng quê trong ký ức
    Rời khỏi làng quê đã bao năm dài đằng đẵng, thế nhưng hình ảnh về một ngôi làng thân thương, ở đó có lũy tre rợp bóng mát trưa hè, những ngôi nhà mái tranh lúp xúp ẩn hiện bên các vườn cây trái sum xuê vẫn luôn in đậm trong tâm trí tôi.
    .
    .
  • Hàng cây thay lá
    Sáng sớm ngang qua con đường quen thuộc, ngước lên tán bàng chỉ còn những cành khô xám ngắt, lại thấy lòng mình thắc thỏm những suy nghĩ không đâu.
    .
    .
  • Trời nồm và những mảnh bát vỡ
    Cái bát vỡ đã nằm đó được gần một tuần rồi. Ban đầu những mảnh bát vụn cùng cơm, thịt, rau củ vương vãi khắp từ bếp ra tận giữa nhà. Mận không biết chính xác chồng đã đập bao nhiêu cái bát: một, hai hoặc có thể hơn.
    .
    .
  • Thơ
    Nhà thơ Đỗ Bạch Mai bắt đầu làm thơ từ những rung động của người phụ nữ ngoài bốn mươi. Trong bài "Lý do của một bài thơ", chị đã viết: "Những thăng giáng của đời, âm nhạc không nói hết...
    .
    .
  • Giêng hai thương nhớ...
    Tôi yêu đến lạ lùng cái tiết trời vào độ Giêng hai. Tôi say đắm với cái mùa nồng nàn, ngọt say, giàu âm sắc, thi vị ấy. Đi trong mưa bụi tẩy trần, giữa bạt ngàn một triền cỏ hoa tươi non mơn mởn, cơi nới lòng mình, rửa trôi bao bụi bặm, chợt nhiên bỗng thấy yêu đời, yêu người hơn…
    .
    .
  • Mùa me trong ký ức…
    Vậy là tháng hai đã về trên Tây Nguyên. Tháng hai, bỗng dưng tôi nhớ đến những hàng me cổ thụ, cao chót vót, um tùm tán lá xanh nõn, tỏa bóng mát trong làng mình. Đã bao lâu rồi tôi chưa đi hái me và lượm từng quả me chín bóc vỏ cân từng ký bán cho thương lái nhỉ? Thấm thoát đã hai mươi mấy năm có lẻ.
    .
    .
  • Cổ thành gặp lại
    Sau khi quở trách gay gắt những người phụ tá, Hợp trở về phòng bác sĩ trưởng ca trực. Hợp biết nếu ở lại lâu hơn, cơn giận có thể sẽ làm anh mất khôn bằng những lời lẽ không nên có của một bác sĩ trưởng ca.
    .
    .
  • Thơ
    Trong thế giới nội tâm của bao người con xa quê luôn đầy ắp nỗi nhớ làng, họ thường lưu giữ nhiều hoài niệm đã xa, nhớ cái xóm nhỏ quê nghèo thời thơ ấu...
    .
    .
  • THƠ
    Tháng Giêng và những câu thơ chất chứa đầy tâm trạng cứ âm ỉ cháy trong tâm hồn thi nhân, có phải đó là những hoài niệm yêu thương vô bờ, những buồn vui chất ngất, khó phai sau những ngày xuân đầy ấm áp tan dần...
    .
    .
  • Trước nhà có một cây mai
    -Ông già, mười lăm triệu nhé. Gã đàn ông mặt rỗ, đứng chống nạnh vừa ngó ngược lên cây mai vừa nói vọng vào nhà.
    .
    .
  • Thơ
    Mỗi người làm thơ đều có cách riêng để lý giải về những buồn vui, hạnh phúc và cả những bất hạnh của mình. Họ chưng cất tinh khiết từ cấu tứ, thi ảnh đến ngôn từ làm cho câu thơ ấy đúng thật là mình...
    .
    .
  • Ngôi nhà ở cuối con đường
    Trên đồng xa, những quả bí vàng ươm nằm chất đống ngổn ngang, có lẽ nhà vườn thu hoạch mà chưa kịp chở về…
    .
    .
  • Năm mới để bắt đầu
    Năm mới sẽ bắt đầu bằng những dự định mới mẻ hay tiếp nối nhiều kế hoạch bỏ dở của năm cũ vừa qua. Người ta lại nối hy vọng vào hy vọng, vào những dang dở lửng lơ, những chần chừ, dự định...
    .
    .
  • Đời hẻm
    Đứng ngọ, người trong hẻm mới thấy mặt trời. Suốt cả một ngày, ban mai ở đâu đó, hoàng hôn ở đâu đó, không ai hay biết. Ánh nắng chỉ của những nhà lầu sập sình tiếng nhạc và đem đệm êm, chăn ấm ra phơi.
    .
    .
  • Những đứa trẻ xóm chợ
    Xóm chợ gần sông, những căn nhà nằm sát nhau chạy dọc hai bên đường. Trước cửa nhà nào cũng có một sạp hàng buôn bán: thịt lợn, rau củ, gạo ngô, quần áo, đồ hàng mã… Sáng sớm lũ trẻ con ới nhau túa ra từ những cửa nhà. Chúng dồn nhau chạy tuồn qua những sạp hàng, va người này, xô người kia giữa chợ.
    .
    .
  • Món quà của Tết
    Thơ bé, tôi mong ngóng năm mới hơn ai hết. Tết không chỉ xôn xao niềm vui giao mùa mà còn là quãng thời gian hiếm hoi trong năm tôi có cơ hội kề cận ba má. Thế nên, tôi bắt đầu trông đến Tết ngay khi Tết còn đang ươm nồng, nghĩa là đang hân hoan Tết năm nay, đã hồi hộp chờ đợi Tết sang năm.
    .
    .
  • Thơ
    Mưa xuân se lạnh, hoa vẫn còn ngát hương, thế mà hồn thơ Lĩnh Hồ Quang bỗng dưng chùng xuống: "Ngày Giêng hai quạnh vắng/ Sóng vỗ buồn mặt sông/ Thả vần thơ mây trắng/ Ru nửa đời bão giông". Niềm vui những ngày đầu năm chưa qua mà nỗi niềm tháng Giêng trong thơ Nguyễn Thị Thúy Ngoan lại "cựa mình tách vỏ" với bao điều tiếc nuối ngẩn ngơ: "Tháng Giêng cựa mình tách vỏ/ Mầm xanh ứa nhựa non tơ/ Mưa giăng ướt đầm nỗi nhớ/ Hoa đào bung cánh ngẩn ngơ".
    .
    .
  • Cơm thương, cơm nhớ
    Bà Dân lúi húi xếp lại đám kiệu đã phơi đủ nắng vô hủ cho thật đều, trước khi đổ giấm đường vô ngâm. Ông Thương ngồi kế bên nhìn vợ vừa làm vừa tủm tỉm cười, lòng không khỏi vui lây...
    .
    .
  • Thơ
    Những ngày cuối năm, mỗi người một tâm trạng, buồn vui khó tả. Chỉ cần nghe "tiếng chim khách báo sau nhà/ trông ra, xuân đã là đà trước sân"...
    .
    .
  • Tết những ngày thơ nơi xóm nhỏ...
    Khi nắng lên hồng sau những ngày đông u ám mưa dầm tầm tã, khi gió dịu dần cái rét cắt da cắt thịt và những bông hoa bắt đầu hé nở sau một mùa dài nép cành khép lá tránh cái lạnh và mưa gió...
    .
    .
  • Xóm tạm
    Xóm dọc mé sông, chỉ chục căn nhà nằm thưa thớt không ôm nổi dòng nước cuộn nâu. Trẻ con ít, người lớn đi làm cả ngày, chỉ đêm về xóm mới có chút náo nhiệt...
    .
    .
  • Thơ
    Cuối năm, trời đầy nắng ấm, những sắc lá non tơ bên những cánh hoa vừa hé nở như bắt đầu cho ngày mới sắp về. Xuân đến, xuân đi và bây giờ "mùa xuân đang trở lại/ hoa mai vẫn nở đầy"...
    .
    .
  • Thương mùa sương khói
    Tôi đã đi qua hơn ba mươi mùa sương khói. Có nhiều năm ở phố sương lẫn trong khói bụi và chật chội phận người. Không sao cả, tôi vẫn nhận ra sương bởi sự thân thuộc không cách gì lý giải.
    .
    .
  • Cho mướn màu xuân
    Tết về trên gương mặt của mọi người, ai nấy cũng khấp khởi mừng. Những đứa con nít theo chân ba má tới coi mai cho bằng được, sự phấn khích không thể giấu giếm...
    .
    .
  • Thơ
    Có thể thơ hay về mẹ chưa nhiều, nhưng ít ra trong mỗi câu thơ luôn mang đậm tình yêu và sự chân thành sâu nặng với đấng sinh thành, bởi không chỉ là thơ mà còn là đạo hiếu làm người.
    .
    .
  • Trôi qua cây cầu…
    Hôm nay trôi qua cây cầu, tạm bỏ lại một năm dài với bao nhiêu tất bật, những được - mất ở đời. Tôi như được trở về ấu thơ trong cát trắng, nắng chiều, bờ lau và tiếng cười của tụi nhỏ khi chuyền tay nhau một con cút đất…
    .
    .
  • Về nghe Tết kể...
    Sau một vòng tuần hoàn thăm thẳm, Tết lại quay về với muôn người và muôn nhà. Có cái Tết đủ đầy sung túc, có cái Tết đơn sơ giản dị, có cái Tết bộn bề, có cái Tết thảnh thơi...
    .
    .
  • Nhớ làng rừng
    Làng rừng có bia không chữ, người làng rừng có đi xa, học nhiều vẫn kiệm lời, có lẽ bởi những gì thiêng liêng, chất phác thì luôn âm thầm lặng lẽ làm nên cốt cách của những con người cũng như vẻ đẹp của một vùng quê.
    .
    .
  • Ngồi khóc bên đời
    Tự nhiên lại thoáng thấy những ngày mình còn nhỏ, má cõng anh, bước từng bước qua con đường lầy lội giữa cánh đồng. Anh ôm cổ má, nói con thương má nhứt trên đời, thương hoài thương mãi thôi…
    .
    .
.
.
.
4_an
.
.