.

Thơ: Ánh xuân

Ánh xuân

Trong phút giây không còn hy vọng
Thì em bước vào căn phòng tôi
Ánh sáng mùa xuân đêm theo mùi hương lạ
gần gũi mà khó nắm bắt biết bao hình bóng yêu thương

những cánh đồng mở ra trước mặt
thấm đẫm cỏ, thấm đẫm sương, thấm đẫm nỗi yên bình
bàng hoàng ban mai giọt mực cánh diều trang sách
tôi ước mơ hạnh phúc trắng trong

gợi lòng tôi bao nhiêu kỷ niệm
chiếc cầu treo ta đã đi qua
ồ sự sống lạ kỳ, sau ngày giông bão
những cánh thuyền lướt gió giữa trời xanh

đàn bò tơ, cơn mưa chiều muộn
những vồng khoai hoa tím bạc lưng đồi
như bất chợt hiện lên vì sao sáng
rồi lẫn vào bóng tối tóc em.

HUỲNH MINH TÂM

;
.
.
.
.
.