.

Thơ Trần Hữu Dũng

.

 

Những ánh lấp lánh nơi chân dung cuộc sống là những bình thường của những ngày thường. Khi biết soi tìm. Và vẻ đẹp của Nam bộ ấy hiện ra trong cách nói riêng, giản dị mà hiện đại. Hay đúng hơn: Mới mẻ chính là ở cái tứ bay lên của sự khái quát.

(Nguyễn Đông Nhật chọn và giới thiệu)

Bức ảnh bên cửa sổ

Ở bệnh viện ung bướu, căn phòng hẹp,
chen chúc, mười bệnh nhân giai đoạn hóa trị. Cô bé 16 tuổi,
đầu trọc lóc, treo bầy hạc giấy lủng lẳng
và viết những trang nhật ký những ngày cuối cùng ở thế gian nầy.
Không ai thấy vẻ đẹp thiên thần
rạng ngời nơi gương mặt phúc hậu, bầu bĩnh,
đang cầu nguyện bên cửa sổ. Một bức ảnh đẹp mê hồn
chưa có nhà nhiếp ảnh nào chộp được!!!

Cuối năm

Vào ngày cuối năm núi Cấm
Sương mù lặng lẽ kiếm tìm cho mình gương mặt mới
Mặc kệ lũ bướm tâm sự bên cành cây khô héo
Đó là buổi tiệc thiên nhiên chay tịnh
Bỏ lại những lời chúc tụng phù phiếm
Giấc mơ trần gian không trọn vẹn
Con trăng mọc ngược từ đáy hồ lên cao
Tiếng chuông chùa vỡ vụn muôn mảnh ánh sáng lấp lánh
Ân sủng ngất ngây
Lửa bếp màu hổ phách nhảy múa điên cuồng
Đồng hồ điểm đúng giờ
Chuyến tàu khởi hành ở ga tình yêu ước hẹn...

TRẦN HỮU DŨNG sinh năm 1956 tại Mỹ Tho. Hiện là phóng viên Báo Văn Nghệ TP Hồ Chí Minh, là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Hội Nhà báo Việt Nam.

Tác phẩm: Thơ Trần Hữu Dũng (1973), Dọc đường nhặt lấy nụ cười.

(Thơ-1990), Truông gió (Thơ-1992), Cô em bé bỏng (Truyện vừa – 1996), Lá thông non, Em, Trăng, Sương mù (Thơ-2005), Gương mặt Ảo & Thật (Thơ-2007). Giải thưởng Hội Nhà văn TP. Hồ Chí Minh năm 2006.

Ở miệt đồng bằng

Ở miệt đồng bằng
cá nhảy nhắc nhớ ánh trăng lấp lánh.
Mùa xuân mang hương vị ngọt ngào trái chín,
đàn cò sân chim chuyển hướng bay trí tưởng tượng vút cao.
Ở miệt đồng bằng
tiếng gà gáy vang động bình minh.
Lễ vía Bà, đua ghe Ngo, hội chùa — niềm vui thăng hoa.
Đâu đó bầy chim chìa vôi hót tíu tít,
mở ra khoảng trời bình yên thật sự.
Ở miệt đồng bằng
hoa dại ven đường gợi lên
bao điều chưa thấu tỏ.
Đêm ngủ trọ núi Cấm, thức dậy thấy mình thanh thản.
Yêu nhau rồi thở bồng bềnh nhịp sóng.
Đây là nơi dành cho người làm vườn,
mê muội sông nước, thiên nhiên — nằm ngoài
những giới hạn, điều cấm kỵ, phiền muộn.
Chẳng biết từ lúc nào,
nụ cười bạn bao dung, diệu kỳ
bất ngờ toả sáng hệt vị thần Óc Eo thời mở đất khai hoang.

Ấn tượng Vàm Nao

Vàm Nao
Bát ngát ngã ba sông Cửu Long
Dập dềnh / ngược xuôi
Xuồng, ghe thất thểu lạc dòng
Kiếp thương hồ / bờ bãi tối tăm
Nước. Nước...
Cá và Người
Cuộc săn đuổi bất tận

T.H.D

;
.
.
.
.
.