Đánh đổi tuổi thanh xuân vì háo thắng

.

Không có tiền án, tiền sự cũng chẳng phải côn đồ nhưng chỉ vì không thể giải thoát sự ấm ức, tức giận trong lòng, T.Đ.D (SN 1994, trú huyện Hoằng Hóa, tỉnh Thanh Hóa) đã gây thương tích nặng cho người khác và tự đánh đổi tuổi thanh xuân sau song sắt trại giam.

Nhìn vẻ người thư sinh, không ai nghĩ T.Đ.D là kẻ mang tội giết người. Đơn độc nơi đất khách quê người nên ngày ra tòa, D. liên tục đưa mắt tìm cha mẹ và người thân… Ra trường, không tìm được công việc như ý, D. quay về với mảnh ruộng khô cằn của gia đình. Tuy nhiên, cuộc sống nơi quê nghèo không dễ dàng, D. quyết định “tha phương cầu thực” và Đà Nẵng được chọn làm điểm dừng chân. Nơi phố thị, D. làm đủ nghề từ công nhân, lao động chân tay đến buôn bán hàng rong. Dù vất vả nhưng D. vẫn có “đồng vào, đồng ra”, thỉnh thoảng gửi về quê phụ cha mẹ lo cho các em ăn học… Và rồi, chỉ vì chút háo thắng, không kiềm chế bản thân, D. tự đưa chân đến cánh cửa trại giam…

Khoảng 22 giờ ngày 13-12-2022, sau khi nhậu xong, T.Đ.D và hai người bạn cùng quê ghé quán phở trên đường Bình Than (phường Thọ Quang, quận Sơn Trà) ăn khuya. Lúc đi vào quán, D. vô tình đụng vào người anh V.N.A (SN 1975, trú quận Hải Châu) đang ngồi nhậu cùng một số người khác trên lề đường. Sau đó, giữa D. và anh A. xảy ra mâu thuẫn. Khi ăn xong, D. đứng dậy ra về thì nhóm anh A. gọi lại uống bia để giải hòa và tháo gỡ những ấm ức. Uống được vài ly, D. đứng dậy đi về thì phát hiện anh A. đang đi vệ sinh bên kia đường. Do bực tức, D. nhặt cục đá dưới lòng đường ném trúng đầu anh A., khiến nạn nhân ngã xuống đường bất tỉnh và được mọi người đưa đi cấp cứu. Theo kết luận, anh D. bị thương tích với tỷ lệ 40%.

Rõ ràng, nguyên nhân xuất phát không có gì to tát và cũng đã được “hóa giải” ngay sau đó, nhưng chỉ vì không thể trút bỏ hận thù, D. đã gây nên hậu quả đáng tiếc để rồi, bản thân phải ôm hận suốt đời. Lưng áo ướt đẫm mồ hôi, đôi bàn tay bối rối đan chặt vào nhau, D. bày tỏ: “Bị cáo đã quá sai. Chỉ vì không thể gạt bỏ chuyện vặt vãnh ra một bên mà đã đánh mất tương lai, gây đau thương cho bị hại và đem sự buồn khổ đến với cha mẹ. Mong hội đồng xét xử xem xét giảm nhẹ hình phạt để bị cáo sớm trở về hòa nhập cộng đồng và làm lại cuộc đời”.

Hội đồng xét xử nhận định, hành vi của bị cáo D. rất nghiêm trọng, trực tiếp xâm phạm đến thân thể, tính mạng người khác, gây mất trật tự, trị an trên địa bàn. Mặc dù bị cáo có nhân thân tốt, thành khẩn khai báo, ăn năn hối cải, được phía bị hại xin giảm nhe hình phạt nhưng cần có một mức án nghiêm minh, tương xứng với hành vi bị cáo gây ra và để phòng ngừa, giáo dục chung… Vậy là, chỉ vì phút háo thắng, D. đã phải đánh đổi 11 năm thanh xuân sau cánh cửa trại giam. Hy vọng, sau cú ngã này, D. sẽ soi rọi lại mình để tu dưỡng bản thân và biết kiềm chế sự nóng nảy, tức giận khi không may gặp những sự cố tương tự. 

TRÍ DŨNG

;
;
.
.
.
.
.