Cú ngã nhớ đời

.

Phiên tòa sơ thẩm kết thúc, nhiều người tỏ ra tiếc nuối cho V.V.Đ (SN 1998, quận Ngũ Hành Sơn). Bởi trước khi gây án, Đ. được đánh giá là người hiền lành, năng nổ, chịu khó làm ăn. Vậy nhưng, chỉ vì bức xúc trước việc gia đình bị mất trộm vặt, Đ. đã gây nên tội lỗi, đẩy tương lai vào cảnh mịt mờ.

Ngày ra tòa, Đ. cúi đầu trầm ngâm. Bao nhiêu lo lắng, buồn phiền hiện rõ trên khuôn mặt hiền lành. Nếu không đứng ở bàn khai báo, không ai nghĩ Đ. phạm tội giết người.

Trong suốt phiên tòa, Đ. buồn bã trả lời tất cả câu hỏi của hội đồng xét xử. Mỗi câu trả lời của Đ., đều chứa chất những nỗi niềm riêng. Có lẽ, hơn 1 năm bị tạm giam, Đ. đã hiểu rõ được giá trị của sự tự do; cũng như hiểu rõ sự nóng giận của bản thân khiến tất cả những người thân xung quanh phải gánh chịu nỗi đau…

Chuyện là, khoảng 0 giờ 45 ngày 20-7-2023, V.V.V.L (SN 2000, quận Liên Chiểu) và T.N.Tr (SN 1994, quận Hải Châu) cùng 2 người bạn (không xác định được lai lịch) đến khu vực phường Hòa Quý (quận Ngũ Hành Sơn) trộm gà của người dân. Khi Tr. và một người bạn đi vào chuồng gà nhà ông V.V.T (SN 1977, phường Hòa Quý) để trộm thì bị V.V.Đ (con ruột ông V.V.T) phát hiện...

Ngay sau đó, Đ. lấy khẩu súng (loại vũ khí thể thao, mua trên mạng xã hội) đang cất giấu trong nhà đi ra, nhằm mục đích để hù dọa bắt giữ đối tượng trộm gà. Phát hiện Đ. có súng, Tr. và người bạn bỏ chạy về hướng L. đang đợi. Tr. chạy dưới lòng đường, Đ. cầm súng chạy trên vỉa hè đuổi theo. Đ. đuổi cách L. và Tr. khoảng 40m. Khi băng qua đường, báng súng va vào chân phải Đ. trong khi tay Đ. cầm ở vị trí cò súng khiến súng nổ. Khi súng nổ, đầu đạn trúng vào L. khiến nạn nhân tử vong tại chỗ. Đ. đuổi theo bắt giữ Tr. và kiểm tra thấy L. không có phản ứng gì nên gọi xe cấp cứu.

Đến khoảng 1 giờ ngày 20-7-2023, trong thời gian chờ xe cấp cứu, Đ. cầm súng vào nhà gọi điện cho T.Đ.T (SN 1998, quận Ngũ Hành Sơn). Khi T. đến, Đ. nói lỡ làm súng nổ gây chết người và nhờ T. đem súng vứt giúp, còn Đ. đến cơ quan công an đầu thú. Sau khi nhận súng từ Đ., T. đem vứt vào bụi cây gần đó. Đến khoảng 3 giờ cùng ngày, T. đến nhờ anh N.V.Th (SN 1981, phường Hòa Quý) cùng mình đi ra nơi vứt súng để giao nộp nhưng không tìm thấy.

Vậy là, từ một người không tiền án, tiền sự, nhưng chỉ vì bức xúc nhất thời, V.V.Đ đã cướp đi mạng sống của người khác và đánh đổi tuổi thanh xuân sau song sắt trại giam. Lưng áo ướt đẫm mồ hôi, đôi bàn tay bối rối đan chặt vào nhau, Đ. bày tỏ: “Bị cáo đã quá sai. Chỉ vì không thể kìm chế được sự bức xúc trong lòng, bị cáo đã đánh mất tương lai, gây mất mát quá lớn cho gia đình bị hại và đem buồn khổ đến với cha mẹ”.

Sau khi sự việc xảy ra, V.V.Đ tác động gia đình bồi thường hơn 120 triệu đồng chi phí mai táng, tổn thất tinh thần cho gia đình nạn nhân. “Bị cáo gửi lời xin lỗi đến gia đình bị hại và tất cả người thân, nhất là ba mẹ. Bị cáo rất hối hận về tội lỗi mình gây ra, mong hội đồng xét xử xem xét cho bị cáo một cơ hội sớm trở về để làm lại cuộc đời”, Đ. nói lời sau cùng trong nước mắt.

Hội đồng xét xử nhận định, hành vi của bị cáo Đ. trực tiếp xâm phạm đến thân thể, tính mạng người khác, gây mất trật tự, trị an trên địa bàn. Mặc dù bị cáo có nhân thân tốt, thành khẩn khai báo, ăn năn hối cải và được phía bị hại có đơn bãi nại, nhưng cần có mức án tương xứng với hành vi bị cáo gây ra và để phòng ngừa, giáo dục chung…

Sau khi xem xét các tình tiết giảm nhẹ, hội đồng xét xử Tòa án nhân dân thành phố tuyên phạt bị cáo V.V.Đ 4 năm 6 tháng tù về tội “Giết người” và bị cáo T.Đ.T 15 tháng tù treo về tội “Che giấu tội phạm”. Phiên tòa kết thúc lúc chiều muộn, Đ. cúi đầu nâng bước chân nặng nhọc rời pháp đình về trại giam.

TRÍ DŨNG

;
;
.
.
.
.
.