Buông tay

.

Hạnh phúc chưa kịp nở hoa thì người thứ ba xuất hiện, tình cảm vợ chồng rạn nứt, hai người từng đầu gối tay ấp đưa nhau ra tòa để chọn cho mình lối đi riêng.

Trong khi đám bạn cùng trang lứa lần lượt lên xe hoa, N.T.T (SN 1990, Đà Nẵng) vẫn sớm tối đi về một mình. Đàn ông “trồng cây si” tại nhà T. thì nhiều, nhưng cuối cùng cũng chỉ dừng lại ở tình bạn.

Nhiều người cho rằng, T. xinh đẹp, tiêu chuẩn chọn chồng quá cao, nên khó tìm được người yêu. Họ đâu biết rằng, T. vì quá ám ảnh bởi cuộc hôn nhân không hạnh phúc của cha mẹ nên mới đắn đo trong việc lập gia đình. Ký ức tuổi thơ T. là những cuộc cãi vã của cha mẹ, là vô số thương tích trên cơ thể mẹ, là hình ảnh cha ôm tình nhân ngang nhiên bước đi trước mặt…

N.T.T không hiểu vì sao mẹ phải sống một cách cam chịu như thế. Phải đến khi mẹ rời khỏi dương thế bởi căn bệnh quái ác, T. mới hiểu tất cả khổ đau mà mẹ cố gánh chịu chỉ vì muốn cô có một gia đình hoàn chỉnh. Ám ảnh, đó là thứ không thể nào rời khỏi tâm trí của T. Người đời thường nói, đủ nắng hoa sẽ nở, đủ yêu thương hạnh phúc sẽ đong đầy và đúng người thì trái tim sắt đá cũng tan chảy.

Qua thời gian, rồi “đá cũng nở hoa”, chuyện tình giữa T. và T.M.H được nhiều người chúc phúc... Vậy nhưng, cuộc đời thật trớ trêu, thứ T. lo sợ nhất cuối cùng vẫn đến. Người đàn ông từng vì cô không tiếc thứ gì giờ lại ở bên ngoài “say nắng”. Người từng sợ làm cô tổn thương nay mỗi lời, mỗi câu cứ phải khiến cô tổn thương mới chịu.

Có con gái rồi, T. lại càng thấu hiểu sự cam chịu đến nhu nhược của mẹ mình trước đó. So với thiếu tiền bạc thì thiếu thốn tình cảm cha mẹ mới là điều khủng khiếp đối với một đứa trẻ. Đó là lý do cô lựa chọn chấp nhận những nỗi đau trong cuộc hôn nhân của mình...

Khi phát hiện chồng ngoại tình, trái tim cô như bị bóp nghẹt. Rồi cô cũng học cách tha thứ, với hy vọng chồng biết điểm dừng. T. từng nghĩ rằng, tình yêu sẽ hàn gắn mọi vết thương, nhưng thực tế lại phũ phàng hơn thế. Hóa ra sự tha thứ của cô, những lời thề thốt của chồng sau khi ngoại tình bị vợ phát hiện chẳng qua chỉ là bắt đầu cho sự dối lừa trắng trợn. Tin nhắn giữa chồng với nhân tình, kế hoạch dài lâu của cả hai H. không còn giấu giếm. Ngay cả việc vui vẻ bên người tình H. cũng công khai.

Mặc cho sự tệ bạc của chồng, T. vẫn cam chịu, gắng gượng chỉ vì muốn cho con thấy được hạnh phúc. Khi con gái ngây thơ hỏi về cha, câu hỏi như một mũi dao đâm sâu vào trái tim cô. Giải thích với con rằng cha đi công tác xa, nhưng trong cô là từng cơn bão lòng giằng xé...

T. tổn thương, cô từng vứt đi lòng tự trọng chỉ để mong người đàn ông của mình biết dừng lại để giữ lấy một gia đình từng rất hạnh phúc, nhưng thứ nhận lại không gì ngoài sự ê chề. Thời gian qua đi, khi nhận ra những giọt nước mắt rơi hằng đêm là vô nghĩa, T. trở nên im lặng. T. cũng như mẹ mình, cố gánh chịu đau đơn, khổ sở để cho con một gia đình trọn vẹn. Nhưng T. không như mẹ, cô chọn cách giải thoát cho chính mình và quyết định buông tay.

Khi biết T. quyết tâm kết thúc cuộc hôn nhân này, H. lại tỏ ra hối hận và muốn được cô tha thứ. Tiếc rằng, đây không phải là lần đầu T. cho chồng cơ hội. Thực tế, sau mỗi lời hứa của H., T. lại nhận thêm sự tổn thương. Ngày ra tòa, T. cảm thấy lòng mình nặng trĩu nhưng bên trong, một ngọn lửa mạnh mẽ đang bùng lên. Cô bước vào bên trong pháp đình, lòng đầy quyết tâm.

Hình ảnh con gái chờ đợi bên ngoài, ánh mắt trong trẻo đầy hy vọng, tiếp thêm sức mạnh cho cô. Thủ tục ly hôn hoàn tất, T. cảm thấy gánh nặng trên vai được đặt xuống. Cô đã chọn con đường mới và trong ánh mắt của con gái, cô nhìn thấy tương lai. Một tương lai nơi không còn nước mắt, không còn đau khổ. Một tương lai mà cả hai mẹ con cô đều có thể sống thật hạnh phúc, không còn những câu nói gây tổn thương.

TRÍ DŨNG

;
;
.
.
.
.
.