.

Thơ vui: Chút lòng với vợ

Lời thưa của tác giả: Vâng lời vợ “Về quê cắm câu” nên bằng hữu ví von khi thù tạc rằng ông Đồ nay đã bị “chỉ định cư trú” do lệnh bà ký tên đóng dấu. Thôi thì ở đâu chả được! Vợ ta tuy không sinh ra ta, nhưng sách vở từng mách: nhất vợ… nhì trời mà.

Nhân 8-3 vừa qua, nhớ lại một thời “trào phúng” với bạn đồng môn Văn khoa Sài Gòn cũ trong những năm đầu 60 thế kỷ trước, anh Vũ Hiệp – còn có tên Chánh Ngỏng viết chung bài “THƠ NỊNH” đầy hào khí “bợ đĩa” này.

Xin được chép tặng các quý ông chồng “ngoan đạo vợ” của Đà Nẵng mà theo quan sát rất chỉnh chu về giờ giấc; đi nhậu hễ cứ đến 21 giờ gần như quán tính… phải về thôi! Thưa các quý phu nhân, có được những “đấng lang quân” như thế quả đáng đồng tiền bát gạo… nên rớt hạt nào tiếc hạt ấy là đúng ý trời, thuận lòng người vậy!

C.V

Vịnh rằng:
Ai từng mần rể mười phương
Cùng ta chia sẻ tỏ tường - ngợi ca:

Công ơn vợ kể ra khôn xiết
Từng kinh qua mới biết hàm ơn
Nay xin cạn tỏ nguồn cơn
Trải lòng trinh bạch thiệt hơn đủ điều:

Vợ là đấng cao siêu muôn thuở
Trời tuy cao, xếp ở hạng nhì
Vợ là tối thượng quyền uy
Muốn gì được nấy – chồng “Oùi” tuân theo!
Đố ai dám mè nheo mắng mỏ…?
Lỡ dại à? Sẽ khổ chết thôi!
Giáo khoa răn dạy người đời:
“Kính vợ đắc thọ” ấy lời cổ nhân
Chính bà ấy là chân nội tướng
Lại đêm đêm “giáo dưỡng”: lệnh bà
Vợ tuy không đẻ ra ta
Nhưng công nuôi dưỡng ai mà dám quên?
Rồi dạy dỗ ngày đêm đe nẹt
Rèn dáng đi, tính nết của ta
Nhiều khi sợ vợ hơn… cha
Bởi vợ cấp dưỡng ngày ba bữa đầy…
Vợ thủ thỉ điều hay lẽ thiệt
Kèm cặp ta ý mật lời đường
Nhất là những lúc ta cương
Bướm ong mèo mỡ vấn vương chậm về (!)
Vợ từng bảo: chớ mê cờ bạc
Còn khuyên đừng nát rượu… bê tha
Nhiều khi nhớ mẹ thương cha!
(Tuy không roi vọt, vợ là búa đe!)
Im lặng nghe, kiêng dè… nhức nhối
Đố anh nào bê bối tào lao (!)
Dại gì vênh váo làm cao
Vợ tôi mà giận… long bào te tua!

8 tháng 3 đang mùa “báo hiếu”
Triệu đóa hoa kính biếu siêu sao
Cha ông từng mượn ca dao
Ví von giá trị thanh cao quý bà:
Rằng:
Ba vạn một đấng liền bà
Mua về ta trải chiếu hoa mời ngồi
Trên đời đẹp nhất bà thôi
Anh nào léng phéng thì đời héo luôn
Xin đừng giận… xin đừng buồn
Chiếu chăn trọn kiếp! Sắc hương vẫn nồng!

CUNG VĂN ĐỒ GÀN

;
.
.
.
.
.