.
360 độ cuộc sống

Tết nay Táo không thèm kẹo mứt

Chưa tới 23 Âm lịch, Táo quân đã lục đục cưỡi cá chép lên trời. Nhìn bộ dạng Táo xanh xao, tay cầm bảng bệnh lý dài dằng dặc thay vì tờ sớ như mọi năm, Ngọc Hoàng phát hoảng.

Táo mếu máo trình báo trong hơi thở yếu ớt:
- Tâu bẩm Ngọc Hoàng, kiểu này chắc hạ thần không trụ nổi dưới trần gian. Ngọc Hoàng coi tính tìm người thay Táo đi ạ.
- Ô hay, cớ gì năm nay Táo lại nói thế? - Ngọc Hoàng càng hoảng.

- Dạ thưa, trần gian vốn đã không có đào tiên ăn vào sống lâu trăm tuổi, mà mỗi ngày lại phát hiện thêm thông tin thực phẩm nhiễm độc gây bệnh, thậm chí là hại chết người. Thử ghé hạ giới vào ngày giáp Tết, Ngọc Hoàng sẽ nghe ra rả mứt bẩn, hương liệu “quá đát”, lạp xưởng thối, nem làm bằng da mốc, cả gạo cũng “được” trộn… nhựa dẻo. Đó là chưa kể, thực phẩm không qua kiểm duyệt nên hàng Tây Tàu lẫn lộn. Ngon, dở, đẹp, xấu chẳng biết đâu mà lần.

- Bây giờ thì ta đã hiểu - Ngọc Hoàng nhìn Táo bằng đôi mắt cảm thông, rồi chợt đăm chiêu: Nhưng cử ai cũng sẽ chịu cảnh cuối đời như Táo thôi. Cứ cái đà này thì thiên đình đầy dịch bệnh, chẳng còn ai cùng ta ngắm tiên cảnh.
- Hay chỉ để một mình… cá chép “nằm vùng” làm công việc trình báo hằng năm? Dù gì, cá chép cũng ngụp lặn trong nước ô nhiễm lâu nay nên thích nghi rồi.
- Hay! Hay! Cả thiên đình vỗ tay đốp, đốp.

TOÀN VÂN

;
.
.
.
.
.
  • Rượu Bàu Đá
    Công viên 29-3 Đà Nẵng từng diễn ra Festival "Làng nghề Việt 2009" với sự tham gia của 60 làng nghề tiêu biểu của 3 miền Bắc - Trung - Nam. Tôi nhớ về rượu lần đó có 3 đại diện gồm: rượu Làng Vân, Bàu Đá, Gò Đen. Rượu Bàu Đá nổi trội ra sao mà được đại diện cho miền Trung? Hai loại rượu kia có gì đặc biệt? (Phan Mỹ, Hòa Vang, Đà Nẵng).
    .
  • Sơ học Yếu lược thời Pháp thuộc
  • Tháp Bánh Ít
.
  • Một thoáng giao mùa
    Những mùa hoa cứ đi qua người và biết cách gửi vào lòng người những ý nghĩ sâu sắc. Những sắc hoa mùa xuân ở vùng quê này ngày nào thắm sắc bây giờ đã phai tàn, nếu còn cũng chỉ là lác đác vài bông, đủ để thầm nhắc người ta về một mùa xuân đẹp đẽ đã đi qua. Thoảng khi những giây phút ngơ ngẩn trước bước chuyển của mùa tôi thường hay nghĩ ngợi nhiều hơn về sự mau lẹ của thời gian, về những xa rời, về những vẻ đẹp của sự chuyển động, về điều còn lại sau những mênh mông. Chớm hạ luôn là khoảng giao của mùa ở lại sâu trong tôi.
    .
  • Phấn chấn mới
  • Điều cốt yếu là không được xa dân
.

Đọc nhiều

.
.