.
Đôi bầu mắm một thời rong ruổi nẻo quê
Trong bữa ăn nửa buổi dưới bóng mát góc bờ vườn hay bên mâm cỗ ấm tình làng nghĩa xóm, những câu chuyện quá khứ luôn là đề tài bất tận của bà con quê tôi.
.
.
-
Từ trào lưu "túi mù" đến khủng hoảng rác thảiGần đây, trào lưu "xé túi mù" bùng nổ trên mạng xã hội. Nhiều phiên livestream kéo dài đến 2-3 giờ sáng vẫn thu hút hàng ngàn người theo dõi, bình luận rôm rả. Xu hướng này không chỉ dừng lại trên nền tảng số mà còn lan tỏa ra ngoài đời thực, một số thầy, cô giáo cũng áp dụng "túi mù" vào việc lựa chọn học sinh trả bài đầu giờ...
-
Tháo gỡ điểm nghẽn thể chế để khơi thông nguồn lực phát triểnSáng 21-10, phát biểu tại phiên khai mạc kỳ họp thứ 8 Quốc hội khóa XV, Tổng Bí thư Tô Lâm yêu cầu đổi mới mạnh mẽ công tác lập pháp, phải vừa bảo đảm yêu cầu quản lý Nhà nước vừa khuyến khích sáng tạo, khơi thông mọi nguồn lực để phát triển. Theo Tổng Bí thư, trong bối cảnh tình hình thế giới, khu vực có nhiều diễn biến phức tạp, có vấn đề vượt dự báo, chưa từng có tiền lệ, đặt ra khó khăn, thách thức rất lớn đối với nhiệm vụ xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, chúng ta vẫn cơ bản hoàn thành và vượt chỉ tiêu đề ra các mục tiêu, nhiệm vụ chủ yếu của năm 2024, trong đó có nhiều điểm sáng tích cực...
-
Lận đận tình người - Một nhà báo"Nhìn vào tác phẩm nào của Nguyễn Văn Phương cũng thấy rưng rức tình người". Đó là một cảm nhận hết sức tinh tế, tình cờ tôi nghe được từ một người khách lạ ghé vào quầy bán báo của vợ Phương. Ở đây, chị vẫn để nguyên trên tường những bức ảnh đã có tên hoặc chưa kịp đặt tên từ ngày chồng chị ra đi vĩnh viễn vào năm 2009...
-
Món gỏi mang đầy vị chátĐọc những câu thơ trong bài Trở lại tuổi thơ của tác giả Đức Hướng, tôi như muốn quay về với miền dấu yêu, nơi có những tháng ngày hồn nhiên tươi đẹp...
-
Một ngày nắng đẹpSau những ngày mưa bão âm ỉ, sáng nay nền trời trong xanh, báo hiệu một ngày nắng đẹp! Không dưng, nhìn ánh nắng đầu này rọi qua tán lá trước hiên nhà, Nhiên thấy dễ chịu hẳn. Vì cơn bão đã đi qua hẳn rồi, để lại khoảng trời yên ả cho nhịp sống sớm ổn định, hay vì chính những tia nắng mang lại lợi ích về tinh thần như khoa học đã chứng minh?..
-
THƠBình Nguyên Trang sinh năm 1977, tên thật là Vũ Thị Quỳnh Trang, hiện đang công tác tại Báo Nhân Dân. Chị từng đoạt giải nhất tác phẩm tuổi xanh Báo Tiền Phong, Giải B của Liên hiệp Các hội văn học nghệ thuật Việt Nam cho tập thơ "Những bông hoa đang thiền" năm 2012. Thơ Bình Nguyên Trang nhiều cảm xúc, đậm chất trữ tình, giàu nữ tính, nội tâm sâu sắc...
-
Đẹp theo cách riêng mìnhLàm đẹp chẳng nên là một cuộc đua mà chúng ta cần phải tham gia bằng mọi giá. Thiết nghĩ, vẻ đẹp đích thực không phải là khuôn mặt hoàn hảo hay thân hình chuẩn mực mà ở sự tự tin, nụ cười tự nhiên và ánh mắt rạng ngời của một người phụ nữ hạnh phúc và tự do!..
-
Phụ nữ ra khơi trong thế giới phẳngTrong buổi tọa đàm về kinh tế sông hồi cuối tháng Chín vừa rồi tại Vĩnh Long, trên con tàu neo giữa dòng Cổ Chiên, chúng tôi hơn 60 người đã ngồi lại bàn về câu chuyện phát triển kinh tế dựa trên những con sông khắp dải đất hình chữ S...
-
Chúng tôi "chống giặc" trong thời bìnhTháng 8-2018, từ Báo Công an Đà Nẵng, tôi được điều động về công tác tại Báo Đà Nẵng, giữ chức vụ Phó Tổng Biên tập. Trụ sở cơ quan thời điểm đó đang thuê của Công ty In Báo Nhân dân Đà Nẵng (số 6, Trần Phú), Tổng Biên tập là anh Trương Công Định...
-
Ước gì gói được một mùi hươngVới người tha hương, khoảnh khắc chiều tàn lúc nào cũng khơi lên trong lòng những bâng khuâng khó tả. Như chiều nay, tôi có việc đi vào một con hẻm thật sâu giữa phố. Mùi cơm chín cùng với tiếng xào nấu thức ăn tỏa ra từ cửa sổ một căn nhà làm tôi cộm lên nỗi nhớ nhà xốn xang...
-
Sứ ơi, tao xin lỗi mày...Ngày vợ chồng nàng xây xong ngôi nhà cấp 4 - nơi cái xóm ba bề núi vây quanh mùa hè chang chang nắng - trước mặt nhà còn trụi trơ, không có tí ti bóng mát. Nhà quay hướng Tây, nắng sáng không sao nhưng nắng chiều dọi thẳng vào nhà mới xây, ngạo nghễ như con mắt nhìn tóe lửa! Chịu hết nổi, nàng chạy đi tìm ông anh kết nghĩa dân chuyên cây cối hỏi thăm xem có cây gì trồng làm cảnh trước nhà mau lớn, đẹp thơm, lại sạch sẽ?..
-
Nỗi buồn ở lạiLâu rồi mới gặp, người bạn đồng niên mặt ủ rũ, thất thần, vô hồn chào nhau mà như vô cảm, buồn rười rượi. Hỏi ra mới biết lý do là đã bị hiểu lầm và rồi rạn nứt, đổ vỡ và cắt đứt tình bạn đã hơn 20 năm buồn vui chia sẻ...
-
THƠNhà báo, nhà thơ Long Vân, tên khai sinh Nguyễn Văn Long, sinh năm 1964 tại làng Phú Chiêm (nay là khối phố Triêm Nam, phường Điện Phương, thị xã Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam). Hội viên Hội Nhà báo Việt Nam, hội viên Hội Nhà văn thành phố Đà Nẵng...
-
Mỗi người đều có quê hươngCó lần, nằm bên nhau hai vợ chồng tôi tính chuyện ngày sau. Anh nói sau này về già, khi các con đã yên bề gia thất, hai vợ chồng sẽ bán căn nhà đang ở để về quê. Mặc dù biết chồng tôi là con trai duy nhất trong nhà nên có trách nhiệm thờ cúng ông bà tổ tiên. Thế nhưng hai chữ "về quê" của chồng đối với tôi vẫn có gì xa lạ. Đơn giản vì tôi lấy chồng nhưng không ở quê chồng mà chọn một vùng đất khác để lập nghiệp, mưu sinh...
-
Trả lại sân trường cho các emChỉ mới vài ngày sau lễ khai giảng, một học sinh lớp 2 (Trường Tiểu học và THCS Bùi Thị Xuân, tỉnh Đắk Lắk) đã phải khép lại cuộc đời sau khi bị một phụ huynh lùi ô-tô trong sân trường và bất cẩn tông trúng vào ngày 16-9...
-
An toàn trường học mùa mưa bãoHằng năm, mưa bão không chỉ gây thiệt hại về vật chất, tính mạng con người mà còn để lại những tổn thương, ám ảnh trong lòng trẻ nhỏ. Việc bảo đảm an toàn trường học mùa mưa bão, đưa các em trở lại trường học ngay sau những đợt mưa bão giúp các em có môi trường học tập an toàn, giảm đi những âu lo sau bão. Còn nhiều khó khăn, song các trường trên địa bàn thành phố đang từng bước chủ động công tác bảo đảm an toàn cho học sinh mùa mưa bão...
-
Nhớ một số báo đặc biệtCuối tháng 12-2013, Ban Biên tập (BBT) Báo Đà Nẵng giao Phòng Đà Nẵng cuối tuần tổ chức số Đà Nẵng cuối tuần đặc biệt nhân sự kiện 40 năm ngày Hoàng Sa bị Trung Quốc cưỡng chiếm trái phép (19-1-1974 - 19-1-2014). Yêu cầu đặt ra của BBT cho số báo này, chính là việc tiếp tục khẳng định chủ quyền quần đảo Hoàng Sa là của Việt Nam và phản đối việc Trung Quốc dùng các biện pháp vũ lực để chiếm đóng trái phép các đảo trên quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam suốt 40 năm qua...
-
Ai mua đậu không?Tôi sinh ra và lớn lên ở một làng quê yên bình. Khác hẳn với phố thị phồn hoa, nơi tiếng rao hàng rong phải chen lên giữa những thanh âm ồn ào náo nhiệt, tiếng rao "ai mua đậu không" trên nẻo đường quê của cô hàng đậu phụ luôn thong thả như cách cô đạp chiếc Phượng Hoàng cũ kỹ. Đến bây giờ, dù có ở nơi đâu, mỗi khi nghe tiếng rao "ai mua đậu không", tôi đều nhớ về nụ cười của cô hàng đậu và mảnh trời ấu thơ thanh bình...
-
Tìm gióChuyến bay đáp vào một đêm muộn khi những cơn mưa đã tạm ngừng sau mấy tiếng đồng hồ vần vũ đất trời. Cô bước ra khỏi nhà ga, ngửa mặt nhìn lên trời, hít một hơi dài. Đêm lắng sâu vào phố. Phố thênh thang tĩnh mịch...
-
Thao thức tháng MườiLại một đêm mưa. Mưa kéo đến sầm sập trên mái tôn. Không cần mở cửa tôi vẫn đoán biết mảnh vườn bên ngoài nước đang tràn lênh láng. Cây cỏ, hoa trái run rẩy, ẩm ướt. Tiếng cóc nhái đã râm ran rộn ràng ngay từ đầu hôm...
-
THƠNguyễn Khắc Thạch sinh năm 1948 tại làng Diệu Ốc, xã Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ An. Tổng Biên tập Tạp chí Sông Hương (2000-2008). Thơ đã xuất bản: Dòng sông một bờ (1989), Trước vườn xưa, Nơi ta sẽ về (1993), Mưa hai mặt (2002)...
-
"Nghề chọn người"Ông bà ta thường nói "Nghề chọn người". Với tôi, câu nói ấy có lẽ quá đúng. Năm 2004, tốt nghiệp ngành Sư phạm Ngữ văn Trường Đại học Sư phạm (Đại học Đà Nẵng), theo lời rủ rê của mấy người bạn, tôi cứ nhăm nhe xin về Trường Giáo dưỡng số 3 (Bộ Công an), đóng ở xã Hòa Phú (huyện Hòa Vang) làm cán bộ dạy văn hóa...
-
Nuôi dưỡng ước mơ qua đài cát-sétTan tầm. Trong bóng chiều nhập nhoạng, chạy xe qua con hẻm nhỏ, bỗng từ đâu giọng đọc quen thuộc phát ra từ chiếc đài radio: "Đây là tiếng nói Việt Nam, phát thanh từ Hà Nội, thủ đô nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam…". Chao ôi! Ký ức cả bầu trời tuổi thơ bỗng ùa về...
-
Tứ HảiXứ biển có mấy con sông cùng hội tụ tạo nên bến cảng nước sâu, tôm cá đầy thuyền. Hơn ba chục năm nay có một doanh nghiệp tư nhân gọi là Tứ Hải. Chủ tịch, Tổng Giám đốc Đào Phan có khát vọng vượt trội, nghĩ lớn, làm lớn, thị trường càng rộng lớn càng tốt. Tiền thân của công ty Tứ Hải là công ty Hải Đăng...
-
Mưa thu…Khoảng độ giữa thu, quê tôi khoác lên mình vẻ đẹp của một bức tranh đầy khơi gợi. Bầu trời cao vợi nhưng không bao giờ vắng những áng mây lững lờ. Chỉ cần thoáng bóng hoàng hôn, đứng nơi con ngõ là có thể thấy được màu sương khói vờn quanh...
-
THƠNhà thơ Đỗ Thượng Thế hiện sống và dạy học tại Đà Nẵng, là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Anh đã xuất bản 3 tập thơ: Trích tôi (NXB Hội Nhà văn, 2009), Dưới tấm trần rỉ mưa (NXB Hội Nhà văn, 2017), Trên lá sâu vẽ bùa (NXB Hội Nhà văn, 2024)...
-
Ý nghĩ từ tuổi mớiPhố đang thu. Chầm chậm những bước chân trên đó, tôi luôn để lòng mình mở toang để có thể tận hưởng tất cả những hương sắc ấy. Nhìn hàng cây trong nắng mùa thu khiến cho tôi miên man ý nghĩ. Mặc cho những vội vã của bao chuyến xe xuôi ngược phố phường, bao hờ hững của con người trong dòng chảy mưu sinh, bao chiếc lá vàng kia vẫn bứt mình rồi rụng xuống, phủ đầy một góc phố...
-
Thử nghĩ về… phápPháp, ở đây là pháp luật. Mà, cái gốc của nó (cũng như nhiều định chế xã hội khác), là văn hóa, hiểu theo nghĩa rộng...
-
Những mùa trăng thương nhớDù đã qua lâu lắm rồi cái thời nôn nao ngồi chờ đi hội đêm Trung thu, nhưng những mùa trăng thương nhớ vẫn ở trong tôi lung linh, màu nhiệm. Tôi vẫn hay nhìn mây đoán gió, nhìn sao đoán trời, cầu cho mưa thôi rơi ngày hội, để mỗi đứa trẻ được tận hưởng trọn vẹn niềm vui chỉ hiện hữu vài lần trong đời...
-
Qua cơn bão gióThương những phận người mưu sinh trong gió bão chưa kịp về nhà, thương những thân cây cổ thụ bao nhiêu năm tỏa bóng đã gắn bó với đất và người cả trăm năm, thương những cánh đồng đổ rạp công sức cả một mùa của người nông dân lam lũ...
-
Tổ chim sau bóng khếKhu chung cư im ắng, buổi ban trưa mọi người tranh thủ nghỉ ngơi để chuẩn bị đi làm giờ chiều. Gió cũng thổi nhè nhẹ thôi, vậy mà từ đâu những tiếng phành phạch lớn xuất hiện khiến Quỳnh giật mình. Bồ câu, là bồ câu. Đôi bồ câu mập mạp, nãy giờ bay dò từ nóc dãy chung cư bên kia. Rồi chúng tung cánh đáp sang bên này, trên mái che nhà hàng xóm Quỳnh. Đôi bồ câu thận trọng, mãi mới chịu đáp xuống sân...
-
Thương lắm, Làng Nủ ơi!Làng Nủ nằm dưới chân núi Con Voi, với những ngôi nhà nép mình êm đềm giữa màu xanh của cây lá và những dòng suối hiền hòa chảy qua cánh đồng. Cuộc sống nơi đây mang nét giản dị và an yên: người dân cần mẫn làm việc, trẻ em nô đùa dưới nắng vàng, và ngày tháng trôi qua trong sự hồn hậu, yên bình. Nhưng không ai có thể ngờ rằng, chỉ sau một đêm, ngôi làng lại rơi vào thảm kịch kinh hoàng...
-
THƠĐoàn Hạo Lương, sinh năm 1980. Hiện công tác tại Đà Nẵng. Đã xuất bản tập thơ Vệt Nắng (NXB Hội Nhà văn, 2015), anh có nhiều thơ đăng trên các báo địa phương và Trung ương. Trong cuộc đời, mỗi người sẽ trải qua một cuộc tình khác nhau và gọi đó là duyên phận...
-
Mơ hồ nét đẹp không tênTiếng đàn piano mơ hồ mà dịu dàng đón-tiễn chân ta. Ở một quán cà phê không tên, trên con đường không còn nhớ, trong một lần tạm dừng chân vài ngày, trên đường dài Bắc - Nam của những chuyến rong chơi...
-
Viết tiếp trang sử hào hùngĐó là một buổi chiều chuyển trời với mưa giông kèm gió mạnh - khi chúng tôi bắt đầu chuyến tham quan thực tế tại Nhà trưng bày Hoàng Sa (đường Hoàng Sa, phường Thọ Quang, quận Sơn Trà). Giữa không gian ấm cúng mà linh thiêng bởi những dấu ấn lịch sử được lưu giữ, tiếng nước mưa, tiếng gió ầm ào từ bên ngoài vọng vào đôi lúc làm chúng tôi mường tượng như mình đang lênh đênh trên một chiếc thuyền ra với đảo - với Hoàng Sa của đất nước chúng tôi...
.
.
.
.